Chia Sẻ Lời Chúa

Lễ Phục Sinh-Tin vào sự sống lại của Chúa Giêsu sẽ mang lại hạnh phúc cho chúng ta

Lm. Joshepus Quang Nguyễn

Chuyện kể rằng ngày 28.3 vừa qua, có một cụ già 70 tuổi ở Mỹ, sau khi điều trị bệnh viêm phổi virút Corona, ông phải thở máy thở trong suốt thời gian điều trị, hôm nay ông khỏi bệnh và ra viện. Khi ra khỏi phòng bệnh, các y bác sĩ đưa ông tờ giấy xuất viện, ông cầm tờ giấy đi ra trước sân bệnh viện mà khóc nức nỡ, mọi người thấy vậy liền hỏi. Sao ông khóc? Ông không có tiền đóng viện phí hả? Hay ông không có con cháu đến đón ông? Ông trả lời: “Không, tôi khóc vì sau hơn 20 ngày tôi thở bằng máy, hôm nay tôi trở bằng khí trời mừng quá mà khóc, tôi khóc vì 70 năm qua tôi thở khí trời này mà tôi không cảm thấy quý nó, biết ơn Thiên Chúa đã trao ban cho con người, tôi không tin thờ Ngài và tạ ơn Ngài mọi ngày tôi có thở tự nhiên được. Tôi khóc vì hôm nay Chúa đã cho tôi được hít lại không khí tự nhiên này. Tạ ơn Chúa”.

Sau bốn mươi ngày chay tịnh, tuần thánh trong âm thầm tĩnh lặng hy sinh và cầu nguyện, hôm nay tiếng vui mừng Alleluia không ngừng vang lên trên môi miệng chúng ta. Tại sao chúng ta hát đi hát lại điệp khúc hân hoan ấy? Vì Đức Kitô đã chiến thắng tội lỗi và sự chết bằng việc Ngài đã thực hiện một phép lạ vĩ đại nhất: Ngài đã tắt thở nay được hít thở trở lại, tức Ngài sống lại từ trong kẻ chết? Niềm vui dạt dào ấy đã được thánh Phaolô diễn tả trong bài đọc 2 rằng Thiên Chúa đã cho Đức Kitô sống lại thế nào thì Ngài cũng sẽ dùng quyền năng để cho chúng ta được sống lại như vậy. Đó chính là một niềm an ủi tuyệt vời nhất, một ý nghĩ cao sâu nhất xuất phát từ ngôi mộ phục sinh: Nếu Đức Kitô đã sống lại, thì rồi đến lượt chúng ta, chúng ta cũng sẽ được sống lại.

Niềm tin vào sự sống lại trước hết chúng ta tin vào chính Chúa Giêsu đã sống lại từ lời chứng thực của các Tông đồ trong ngôi mộ trống hôm nay. Sau đó, chúng ta tin vào Lời Chúa đã nói nhiều lần để chứng tỏ tầm mức quan trọng của việc sống lại của chúng ta. Thực vậy, Phúc âm thánh Gioan đã viết: Giờ đến, khi mọi kẻ trong mồ nghe tiếng Ngài và bước ra. Những người làm lành sẽ sống lại để được sống. Còn những kẻ làm dữ sẽ sống lại để bị luận phạt…Thánh ý của Cha, Đấng đã sai Ta là: bất kỳ ai thấy Con và tin ở Ngài, thì có sự sống vĩnh cửu. Và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại ngày sau hết…Ai ăn thịt Ta và uông máy Ta, thì sẽ có sự sống đời đời. Cho nên, trước khi làm phép lạ cho Lagiarô sống lại, Ngài đã nói với Martha: Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta sẽ không chết, nhưng sẽ có sự sống đời đời. Con có tin không? Cô Mátta thưa: “Thưa Thầy con tin” và phép lạ đã xảy ra.

Chúng ta có thể suy ngắm về chính sự sống lại của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay để tìm thấy ở đó niềm tin hy vọng và ủi an cho chúng ta trong thời đại dịch bệnh này. Thực vậy, vào buổi sáng ngày thứ nhất, các bà đạo đức đi ra mồ để xức thuốc thơm cho thi thể Chúa. Vừa đi, các bà vừa thầm nghĩ: Ai sẽ lăn giùm tảng đá lấp cửa mồ? Tảng đá của chết chóc, đau khổ và tuyệt vọng. Ngôi mộ chính là trạm chót, để rồi sau đó sẽ chấm dứt cuộc sống cũng như tình thương, sẽ chấm dứt mọi ý nghĩ cũng như mọi ước mơ. Phải chăng đó là sự chấm dứt của chính con người? Thế nhưng, Đức Kitô đã phục sinh. Tảng đá nặng đã bị lăn qua một bên, bởi vì Ngài đã giải quyết được vấn đề từng làm cho chúng ta băn khoăn lo nghĩ: Sau cái chết, sẽ còn lại gì? Sự phục sinh của Ngài chính là bảo chứng cho lời Ngài đã phán: Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta sẽ không phải chết, nhưng sẽ có sự sống đời đời.

Từ khi Đức Kitô nghỉ yên trong ngôi mộ, thì ngôi mộ đã trở nên một cái gì thánh thiện đối với chúng ta. Và hơn thế nữa, kể từ khi Đức Kitô sống lại, thì tất cả chúng ta, những con người phải chết, sẽ chờ mong buổi sáng phục sinh huy hoàng. Nếu người không tin Đức Kitô, họ ghi trên bia mộ người chết rằng: Đây là nơi an nghỉ đời đời. Nhưng từ khi Đức Kitô Phục sinh, chúng ta tin vào Ngài thì phải ghi trên bia mộ rằng: Đây là nơi an nghỉ trong tin yêu và hy vọng. Cho nên, chúng ta thường thấy ghi nơi các nhà để tro cốt tại các nhà thờ dòng chữ: Nhà Vọng Phục Sinh là có ý đó.

Chúng ta chỉ là người bao lâu hồn còn kết hiệp với xác. Giữa hồn và xác luôn có một liên hệ mật thiết. Nếu hồn mà buồn thì nước mắt sẽ tuôn trào. Nếu hồn mà vui thì khuôn mặt sẽ rạng rỡ. Hơn thế nữa, hồn mà trong trắng đơn sơ thật thà thì xác sẽ là thánh và thiện, còn hồn mà đầy gian xảo mưu mô độc ác, gian dâm thì xác sẽ tội lỗi xấu xa. Vì vậy, hồn dự vào những hành động tội lỗi thì cũng phải có những hình phạt dành cho thân xác. Trái lại, nếu thân xác đã tham dự vào những hành động thánh thiện, thì cũng phải có những phần thưởng dành cho thân xác là hạnh phúc đời này và đời sau. Cũng như đức tin, chúng ta tin Chúa mà không bao giờ sống Lời Chúa và tuân giữ các điều răn Chúa dạy thì cũng như có xác mà không hồn, cũng như hít hở không khí mà không biết nó cần và quý cho sự sống cho chúng ta. Cho nên, Chúa Giêsu hôm nay sống lại là đem lại hơi thở là sự sống mới cho chúng ta bởi chúng ta đã chết phần xác phần hồn, chết sự thánh thiện, chết hạnh phúc, niềm hy vọng, sự an ủi và sự sống đời đời vì tội nguyên tổ, vì tội riêng ta phạm. Vậy, hôm nay Chúa sống lại, chúng ta cũng sống lại và sẽ sống lại trong ngày sau hết nếu chúng ta tin vào Chúa, sống và thi hành Lời Chúa. Đúng như Lời Chúa dạy: “Nếu Đức Kitô không sống lại thì niềm tin của anh em thật là hão huyền”

Đức tin của chúng ta đã không hảo huyền vì Đức Kitô Đức Kitô đã sống lại. Đó là xác quyết của Phêrô, Giacôbê, Gioan… và cả chúng ta là những người đã từng đi theo, đã cùng sống, cùng ăn, cùng ở với Đức Giêsu và cũng tin vào Chúa Giêsu như các thánh Tông đồ xưa. Hôm nay Đức Kitô đang sống và lời rao giảng của Người là sự thật. Và sự thật Đức Giêsu công bố chính là những nẻo đường dẫn tới sự sống, tới hạnh phúc đích thực. Vì thế, ai bước đi theo Chúa, tin Chúa và sống theo Lời Chúa, chắc chắn sẽ được sống dồi dào và được hạnh phúc, được an ủi, được lành thánh, được giải thoát khổ đau và được chữa lành. Với niềm tin đó, chúng ta tuyên xưng đức tin.

Nguồn: gpcantho.com

Follow Me:

Trả lời