Chia Sẻ Lời Chúa

Chúa nhật IV thường niên C – Truyền giáo

Trong một bài giảng dành cho giới trẻ về bổn phận phải truyền giáo, vị linh mục đã kết luận như sau: Vậy chúng ta sẽ làm gì để góp phần nhỏ bé vào công cuộc rao giảng Tin Mừng của Giáo Hội? Có một bạn trẻ sau đó đã gặp và nói với vị linh mục: Thưa cha, con không có tiền để giúp vào việc truyền giáo, nhưng con xin hiến dâng đời con cho công cuộc trọng đại nói trên. Con muốn trở nên người được sai đi.

Từ mẩu chuyện trên, chúng ta đi vào đoạn Tin Mừng hôm nay. Đã từ lâu, chúng ta thường cho rằng chỉ các linh mục vài tu sĩ mới có bổn phận phải truyền giáo. Thế nhưng, qua bài Phúc Âm vừa nghe, ngoài 12 tông đồ, Chúa Giêsu còn sai cả 72 môn đệ truyền giáo, có nghĩa là mọi Kitô hữu đều được mời gọi làm thừa sai của Chúa, tham dự vào công cuộc trọng đại này. Vậy chúng ta phải làm gì để việc truyền giáo của chúng ta đem lại những kết quả tốt đẹp?

Việc thứ nhất đó là hãy sống tinh thần cầu nguyện, kết hiệp mật thiết với Chúa, bởi vì chúng ta chỉ có thể cho đi cái chúng ta đã có. Đây là điểm nổi bật trong cuộc đời của Chúa Giêsu. Thực vậy, dù bận rộn đến đâu chăng nữa, Người vẫn luôn dành thời giớ để cậu nguyện, tâm sự với Chúa Chúa. Người cũng thường tìm đến những nơi và những lúc thanh vắng, chẳng hạn như những lúc đêm khuya hay những lúc sáng sớm, trên núi hay ngoài bãi biển để cầu nguyện.

Chúng ta cũng vậy. Muốn cho sứ mạng truyền giáo đạt được những thành quả tốt đep, người môn để thừa sai cũng phải biết noi gương Chúa Giêsu, dành thời giờ cho việc cầu nguyện. Càng hoạt động nhiều, thì lại càng phải cầu nguyện nhiều. Bởi vì khi cầu nguyện là lúc chúng ta kín múc được mọi ơn thánh và nghị lực thiêng liêng cần thiết. Nếu lơ là việc cầu nguyện, người môn đệ thừa sai giống như một cái máy phải chạy hoài, nhưng không được tiếp săng, nhớt và nước. Đến một lúc nào đó máy sẽ nổ banh và không còn dùng được nữa.

Việc thứ hai đó là hãy sống tinh thần nghèo khó. Người môn đệ thừa sai phải siêu thoát, không quyến luyến và bám víu vào của cải vật chất. Không chạy theo chúng và cũng không để chúng chi phối, khiến chúng ta trở thành nô lệ cho chúng. Người môn đệ thừa sai phải chia sẻ nếp sống nghèo nàn của những người chung quanh, không đòi hỏi yêu sách, không xa hoa lãng phí, không quan liêu hống hách. Có như vậy, Tin Mừng người môn đệ thừa sai rao giảng mới nảy mầm, lớn lên, trong tâm hồn của những người nghe, để rồi sẽ mang lại những hoa trái tốt lành trong cuộc sống cá nhân, gia đình và xã hội.

Hai ngàn năm trôi qua, biết bao nhiêu người chưa được đón nhận tin Mừng. Lời kêu mời của Chúa vẫn còn mang tính cách khẩn thiết: Lúa chín thì nhiều, mà thợ gặt thì ít. Vậy các con hãy xin chũ ruộng sai thợ đi gặt lúa về. Tuy nhiên, chúng ta đã làm được những gì để góp phần nhở bé vào công cuộc truyền bá đức tin của Giáo Hội?

Nguồn gpcantho.com

Follow Me:

Trả lời