Chia Sẻ Lời Chúa

Hiền lành – Khiêm nhường – SN Chúa Nhật XIV TN, năm A

Suy Niệm: Mt 11, 25 – 30

Trong những ngày gần đây, nước Mỹ nổ ra những cuộc biểu tình bạo loạn và người ta thấy sự giận dữ leo thang trên khắp nước Mỹ. Trước hỗn loạn này, ông chủ nhà trắng đã mạnh mẽ lên tiếng: “Tôi đứng trước quí vị như một người bạn và đồng minh với mọi người dân Hoa Kỳ, tìm kiếm nền công lý và ôn hòa. Và tôi đứng trước quí vị để phản đối mạnh mẽ bất cứ ai, khai thác thảm kịch này để gây hỗn loạn, cướp bóc, tấn công và đe dọa. Hàn gắn, không hận thù; công lý, không hỗn loạn là sứ mạng trong tầm tay chúng ta.”Tại sao nước Mỹ xảy ra thảm họa này? Phải chăng vì người dân đã không kiềm chế được sự nóng giận hung hăng của mình. Họ đòi công lý nhưng lại biến công lý thành bất công sát phạt. Chính vì thế mà con người qua các thế hệ phải gánh chịu đau thương của chiến tranh, của  thù hận. Hôm nay Chúa dạy chúng ta: “Hãy học với Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng và các ngươi sẽ tìm được sự nghỉ ngơi trong tâm hồn”. Nếu theo con đường của Chúa thì hận thù sẽ bị diệt tan.

Như thế thì hiền lành là vũ khí của kẻ mạnh, vũ khí của người chân chính. Tôi rất tâm đắc với bài phát biểu của tổng thống Trump khi thấy những người cuồng loạn phá hủy những di tích lịch sử và các đài tưởng niệm; thậm chí phỉ báng tôn giáo, trong một nước mệnh danh là tôn trọng tự do và nhân quyền: “Nước Mỹ cần sự sáng tạo chứ không phải sự hủy diệt, cần sự hợp tác chứ không phải sự khinh miệt. Cần an ninh chứ không phải tình trạng vô chính phủ. Cần sự hàn gắn chứ không phải hận thù. Cần công lý chứ không phải sự hỗn loạn.”

Muốn đạt được điều mà tổng thống tuyên bố thì người dân Mỹ phải chế ngự bản năng hung hăng dữ tợn của mình, không áp dụng phương án trả thù. Nhưng học sống tình huynh đệ. Chúa Giê-su đã biết rõ hậu quả khó lường của kẻ ăn miếng trả miếng nên Ngài luôn mời gọi: “Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng.” Hiền lành trong lòng chứ không phải giả vờ, ngụy trang hiền lành nhưng trong lòng chứa cả bầu dao găm.

Hiền lành mà Chúa Giê-su mời gọi chúng ta theo Ngài không đồng nghĩa với nhút nhát, thụ động và yếu nhược. Nhưng nó là vũ khí của kẻ mạnh, vì không gì mạnh mẽ bằng hiền lành, và không sự hiền lành nào lại không thực sự mạnh mẽ. Tôi đã đọc được điều này nơi cửa phật: “Hãy coi mọi người là Bồ Tát mà ta chỉ là kẻ phàm phu.” Nếu nhận mình như thế thì ai đối xử với mình như thế nào cũng được. Ta vẫn bình tâm như không có sự gì xảy ra.

Do đó, sự hiền lành là một trong những đức tính cần thiết cho đời sống. Sự hiền lành yêu thương của người mẹ giúp con khôn lớn thành người và thành nhân. Sự hiền hòa của tình huynh đệ giúp cộng đoàn vui tươi hạnh phúc. Lòng trắc ẩn hiền từ giúp xã hội an bình hạnh phúc. Trái lại, bạo lực chỉ uy hiếp, chứ không có sức biến đổi. Nhiều bậc vua chúa có quyền trên con người nhưng không có quyền trên trái tim người dưới quyền. Còn Chúa Giê-su tuy Ngài không dùng vũ khí nhưng Ngài rất mạnh mẽ. Ngài đã biến đổi biết bao trái tim nhân loại.

Trong cuộc sống này, nếu chúng ta sống hiền lành, chúng ta sẽ gặp nhiều đau khổ từ phía những con người gian ác. Họ sẽ chà đạp, ngồi lên đầu chúng ta. Trong thế giới cạnh tranh, khủng bố hôm nay, chúng ta hầu như bị cám dỗ luôn muốn bảo vệ mình bằng cách thống trị người khác. Nhưng như thế chúng ta lại chồng chất đau khổ lên anh em. Người luôn gây đau thương cho anh em mình thường rất bất an, vì người kiêu căng hống hách không có sự  bình an đích thực. Người khiêm tốn, hiền lành là người không tự mãn, người cần đến anh em mình, người cần Thiên Chúa, vì họ cần sự công chính, cần được giải thoát và hạnh phúc. Chính vì thế mà họ làm cho mình và anh em bớt nặng nề và luôn được bình an.

Chúng ta thấy điều này nơi Mẹ Đức Maria, mẫu gương người nghèo của Gia-Vê. Trước lời mời gọi của Chúa Mẹ khiêm nhu thưa: “Tôi là nữ tỳ của Chúa, xin thực hiện nơi tôi điều Ngài đã nói”.

Còn chúng ta thì khác, chúng ta kiêu căng hung dữ, nên chúng ta cũng muốn Chúa đi theo con đường của chúng ta là sát phạt kẻ gian ác, tru diệt người gây ra chết chóc đau thương…                                

Do đó mà Chúa luôn mời gọi chúng ta: “Hãy học với Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng”. Dường như Ngài bảo: Hãy học nơi Ta, một người đã tha cho kẻ hành hạ và giết mình: “Lạy Cha xin tha cho họ vì họ không biết việc họ làm.”

Cũng trong con đường hiền lành và khiêm nhường đó mà từ xa xưa, Thiên Chúa đã chọn một bộ lạc nhỏ bé, nghèo nàn, một dân tộc nô lệ chạy trốn. Và Chúa dẫn họ lòng vòng trong sa mạc khô cằn. Chúa giáo dục như thế để họ hiểu rằng rằng sự nghèo nàn trần trụi và khiêm tốn ngoan ngoãn theo sự hướng dẫn của Ngài sẽ dẫn họ vào đất hứa. Đó là niềm vui lớn lao của kẻ chiếm lại được xứ sở của mình. Nhưng khi đạt được điều mong ước, được giàu có thịnh vượng họ lại quên Đấng đã cứu họ khỏi cảnh nô lệ. Đó là lối sống kiêu căng phụ bạc của con người mọi thời. Ngày nay, con người cũng đi vào lốp xe đó. Khi đạt được những thành tích khoa học, được tiện nghi, giàu có, họ  khai trừ Thiên Chúa ra khỏi đất nước, xã hội, gia đình mình. Và lúc này Thiên Chúa như kẻ phá rối cuộc đời họ. Kẻ kiêu căng luôn dương dương tự đắc với anh em bé nhỏ của mình.

Nhưng đối với những người thực sự bé nhỏ và khiêm nhường đều cảm nghiệm được sự hư vô trống rỗng, dòn mỏng, yếu đuối và không không của mình. Ngày xưa dân Israel đã học được bài học sâu sắc này trong thời kỳ lưu đày : Họ cảm nghiệm không phải bởi sức riêng mình mà họ đã giải thoát được đất nước, nhưng là với cánh tay hùng mạnh của Thiên Chúa, họ đã được cứu. Thiên Chúa đã xây dựng một vương quốc từ dân nhỏ bé, yếu đuối,  một số sót không đáng kể để Đấng Cứu Thế sinh ra thực hiện công trình cứu độ của Ngài.

Do đó để thực hiện một công trình lớn lao, Thiên Chúa cần một đoàn người yếu đuối ngu dốt. Và qua sự yếu đuối của họ, Thiên Chúa chuẩn bị cho họ nhận biết chân lý. Khi Thiên Chúa làm người, Ngài không trang bị cho mình vũ khí của kẻ mạnh như sự hiểu biết, kỹ thuật, sức mạnh chính trị. Nhưng Ngài mặc hình hài của trẻ thơ bé nhỏ non nớt nơi máng cỏ và sau cùng là một tử tội trên Thập Giá.

Thiên Chúa, Ngài chỉ quyền thế trong tình yêu và chúng ta không tìm được sức mạnh nào ngoài sức mạnh này.

Lời mời gọi của Chúa hôm nay trùng hợp với lời kêu gọi làm môn đệ Chúa: “Ai muốn theo ta hãy từ bỏ mình vác thập giá hằng ngày mà theo Ta”. Nếu chúng ta trở nên bé nhỏ nghèo khó trước Thiên Chúa, chúng ta sẽ tìm được sự nghỉ ngơi thực sự. Khi chúng ta cố gắng trở nên khiêm tốn, hiền hòa chúng ta sẽ được hưởng sự bình an sâu thẳm: “ Ách Ta êm ái, gánh Ta nhẹ nhàng”.

 Xin Chúa cho chúng ta bén nhạy trước lời mời gọi của Chúa hôm nay: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi….Hãy học cùng Tôi vì Tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường”.

Nt. Maria Faustina Lý Thị Báu

Nguồn: daminhtamhiep.net

Follow Me:

Trả lời