Thơ KHÔNG ĐỀ Có phải chiều nay gió lạnh lùng Cho hồn lữ khách chợt bâng khuâng Muốn sang bên ấy thăm người ấy Mà mãi đắn đo, mãi ngại ngùng! Tags: Điều hướng bài viết Previous Previous post: KÝ ỨC VỀ CHA PHÊRÔ NGUYỄN VĂN KIỀUNext Next post: XỨ BÌNH – NHỮNG NGÀY CHUẨN BỊ TẾT Ban Biên Tập https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu Follow Me: Trả lời HủyBạn phải đăng nhập để gửi bình luận.