Chia Sẻ Lời Chúa

Lễ Đức Giêsu Kitô Vua Vũ Trụ – Vương Quốc Tình Yêu

Phanxicô Assisi là một thanh niên giàu có, dòng dõi danh giá, nhưng không hạnh phúc. Anh cảm thấy cuộc đời vẫn còn thiếu một cái gì đó. Ngày nọ anh ra đường và gặp một người cùi lở loét, hôi hám. Có một điều gì đó khiến anh cảm động, dừng chân, tiến đến ôm chầm lấy con người đau khổ ấy. Chính lúc đó, trong vòng tay của Phanxicô không phải là gương mặt của một người cùi ghê sợ, nhưng là gương mặt hạnh phúc của Đức Giêsu. Từ đó, Phanxicô tìm được cái thiếu của đời mình là phục vụ Đức Kitô nơi những người nghèo. Có lẽ cũng vì thế mà Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã chọn Chúa Nhật 33 Thường niên, Chúa Nhật áp cuối năm phụng vụ làm ngày thế giới người nghèo, để liền sau đó là Chúa Nhật Chúa Kitô là Vua. Vinh quang, vương quyền của Đức Kitô ở nơi những con người nghèo khổ. Hôm nay cùng với Giáo Hội chúng ta mừng kính Đức Kitô là vua vũ trụ. Lễ này đã được ĐGH Piô XV thiết lập vào năm 1925 để tôn vinh vương quyền của Đức Kitô như là cùng đích của muôn loài muôn vật. Sự thật đó cho chúng ta ý thức rằng người có quyền tối thượng trên cuộc đời chúng ta không là ai khác, mà là vua Giêsu, và cùng đích cuộc đời chúng ta là được hưởng hạnh phúc trong Nước Chúa. Tuy nhiên vị vua này lãnh đạo chúng ta bằng cách thức nào? và đâu là điều kiện để chúng ta trở thành công dân của vương quốc đó?

Đức Giêsu không bao giờ chấp nhận làm vua theo cái nhìn của dân chúng, vì vị vua theo cái nhìn của họ mang nhiều yếu tố trần tục và tham vọng chính trị. Chính vì vậy mà Ngài đã từng lẫn trốn khi dân chúng tôn phong Ngài lên làm vua sau phép lạ hóa bánh ra nhiều. Tuy nhiên cũng có lần Ngài chấp nhận để dân chúng tung hô Ngài như một vị vua khi tiến vào Giêrusalem, bởi vì đây là hình ảnh của một vị vua hiền lành ngồi trên lưng lừa con. Hình ảnh đẹp nhất về vua Giêsu không phải là một ông hoàng ngồi trên ngai vàng, nhưng là một tử tội chết trần trụi trên cây thập giá. Từ đó cho chúng ta thấy đường lối lãnh đạo của vua Giêsu là yêu thương và cách thức để điều hành chính là phục vụ.

Yêu thương:

Trong suốt khoảng thời gian sống ở trần gian, mọi suy nghĩ, lời nói và việc làm của CG đều thể hiện một tình yêu thương. Yêu thương đến trăn trở vì hạnh phúc của người khác. Yêu thương đến thổn thức rơi lệ vì khổ đau của con người. Yêu thương đến quỳ xuống rửa chân cho các môn đệ…

Phục vụ

…Và Ngài đã phục vụ không biết mỏi mệt. Phục vụ như một đầy tớ. Phục vụ đến quên mình. Và đỉnh cao là phục vụ đến hy sinh thân mình…

Chính tình yêu thương là đường lối lãnh đạo của vua Giêsu và phục vụ là cách thức thực hiện đường lối đó.

Là Kitô hữu, chúng ta thuộc quyền của vua Giêsu, chúng ta tự hào vì mình là công dân Nước Chúa. Nếu đã nhìn nhận Chúa là vua và chấp nhận sống trong vương quốc của Chúa (Thực ra đó là ân huệ và vinh dự cho chúng ta) thì chúng ta phải theo đường lối yêu thương và cách thức phục vụ mà vị vua Giêsu đã sống và nêu gương.

Đường lối lãnh đạo của Đức Giêsu là đường lối yêu thương, thì cung cách sống của chúng ta cũng phải là cung cách yêu thương; Có nghĩa là nơi cuộc sống của chúng ta phải toát lộ ra một sự yêu thương chân thành dành cho mọi người chúng ta gặp gỡ. Sự yêu thương sâu xa nhất của Đức Giêsu là nhìn thấy nơi chúng ta một sự đáng thương vì còn xa cách ân tình Chúa. Hay nói cách khác Ngài khao khát linh hồn của chúng ta. Từ đó, sự yêu thương đúng đắn nhất của con người cũng phải là thao thức làm sao cho người khác được sống xứng đáng là con cái Chúa. Chúng ta phải tội nghiệp cho những anh chị em còn đang xa cách Chúa. Chúng ta phải lo lắng cho những người thân yêu bạn bè của mình đang sống trong tội lỗi sớm quay trở lại với Chúa. Đó là một tình yêu thương đúng đắn và cũng là đường lối của vua Giêsu, muốn cho mọi người được hạnh phúc đích thực.

Cách thức để thực hiện chương trình yêu thương của vua Giêsu chính là phục vụ. Sự phục vụ của chúng ta không được tính toán và phải hết sức âm thầm, không cho tay trái biết việc tay phải làm. Những việc phục vụ hết sức cụ thể mà mỗi người chúng ta ai cũng làm được: cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống, cho kẻ rách rưới ăn mặc, cho khách đỗ nhà… như kinh thương người có 14 mối mà chúng ta vẫn đọc. Động lực để phục vụ theo lời Đức Giêsu  không gì khác hơn là nhìn ra khuôn mặt Đức Giêsu nơi những người và những việc chúng ta phục vụ.

Một mùa đông lạnh lẽo kia, thánh Martinô đi vào thành phố. Ông gặp một người ăn xin chận lại để xin tiền. Thánh nhân không có tiền, nhưng thấy người hành khất đang run vì lạnh lẽo, ngài vội cởi chiếc áo chiến sĩ sờn rách của mình và cắt một nửa trao cho người hành khất. Đêm đó Martinô nằm mơ thấy Đức Giêsu với các thiên thần hầu cận, và Ngài mặc một nửa chiếc áo chiến sĩ sờn rách. Các thiên thần hỏi tại sao Ngài mặc nửa chiếc áo rách kỳ vậy, và ai đã cho Ngài chiếc áo đó? Đức Giêsu trả lời một cách tự hào: “Của Martinô, tôi tớ Ta cho đó!” Rõ ràng khi chúng ta làm cho người khác là làm cho chính Chúa.

Tóm lại… kết thúc năm phụng vụ năm nay, một lần nữa Giáo Hội mời gọi chúng ta hãy đặt lại giá trị: ai đang làm vua trong cuộc đời của mình? Nếu là Đức Giêsu thì chúng ta phải theo đường lối yêu thương và cách thức phục vụ của Ngài, như vậy chúng ta mới xứng đáng là công dân trong Nước Chúa. Khi chúng ta yêu thương phục vụ người khác là chúng ta đang yêu thương phục vụ cho chính Chúa. Chắc chắn Chúa cũng sẽ nói với chúng ta: “Nào những kẻ Cha ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi”.

Lm. Giuse Nguyễn

Nguồn gpcantho.com

Follow Me:

Trả lời