Văn Xuôi Thiếu Niên

Nét đẹp xứ Bình quê em.

Nếu ai đã từng đến tham Bình giã vào dịp lễ linh hồn thì sẽ không bao giờ quên được một kỉ niệm đẹp và một dấu ấn thiêng liêng có lẽ suốt đời không phai nhoà trong tâm trí mình được.

Hằng năm, cứ vào tuần sát tháng linh hồn mọi người, mọi nhà đều chuẩn bị nào hương, nào hoa, nến. Các hội đoàn, hội các bà mẹ đều đi đến từng gia đình bán hương, bán hoa. Mẹ em liền mua một bó hương lớn, năm, sáu bình hoa, một bịch nến. Em hỏi mẹ: sao mẹ mua nhiều thế? Mẹ bảo: “ Mua để đem đi thắp đọc kinh ngoài nghĩa trang vào dịp lễ linh hồn”.

Mấy ngày chờ đợi, chiều hôm ấy mẹ chở em cầm mấy bình hoa ra nghĩa trang giúp mẹ. Vừa tới nơi, một cảnh tượng hiện ra trước mắt em thật cảm động, mọi người ai nấy đều ra dọn mồ mả, hoa ngập cả nghĩa trang như một vườn hoa muôn sắc, muôn màu. Mỗi ngôi mộ đều có ba đến bốn bình hoa, có mộ hơn cả chục bình hoa.

Em thốt lên:

Mẹ ơi sao hoa nhiều thế? Đẹp quá mẹ nhỉ!

Mẹ bảo: ngày mai là ngày lễ linh hồn, tối nay là đọc kinh viếng nghĩa trang rồi mà.

Mẹ dẫn em đến trước mộ bà ngoại đặt một bình hoa, rồi mộ dì em, ông bà cố nội, cố ngoại. Mẹ em còn thắp nhang bảo em cùng đọc kinh cầu nguyện cho các linh hồn ông bà tổ tiên.

Qua hôm sau cả gia đình em cùng đi tham dự thánh lễ ở nghĩa trang. Thật là nhộn nhịp như là đi lễ hội, xe cộ tấp nập, người người thì chen chúc…

Đúng 4h30 thánh lễ bắt đầu, tiếng trống chiêng nổi lên nghe thật não lòng. Ông ban hành giáo đọc điếu văn về ngày lễ linh hồn để kính nhớ tổ tiên. Thật cảm động khi nhắc tới công ơn của những người đã ra đi trước chúng ta. Tiếp theo là cha dâng lễ.

Sau thánh lễ, cả nghĩa trang như ngập trong khói nhang nghi ngút, nến cháy lập loè, người người qua lại tấp nập từ ngôi mộ này đến ngôi mộ khác để đọc kinh.

Cả tuần lễ đó cứ tối đến gia đình em lại đi nghĩa trang thắp nhang đọc kinh ở Vinh Hà rồi lại qua nghĩa trang Vinh Châu. Ở nghĩa trang nào cũng đông đúc, nhộn nhịp không thua kém gì nhau.

Nhìn lên bầu trời đêm, một màu xám đục của khói hương bay lên, hàng trăm, hàng nghìn ngọn nến lập loè trong đêm, người người đọc kinh cầu nguyện rân ran.

Em mới cảm nhận được tình cảm, nỗi nhớ thương và lòng biết ơn của những người sống đối với những người đã ra đi trước…

Không những dịp lễ linh hồn mà cả dịp tết đến cũng vậy, em lại được cùng mẹ ra viếng nghĩa trang. Như một vườn hoa trăm sắc đua nở, hoa mai, hoa đào, hoa lan…có mặt đông đủ. Khói hương cũng nghi ngút, người người tấp nập đi viếng mộ, thắp hương để kính nhớ ông bà tổ tiên. Đó đây tiếng cười đùa của các em bé theo mẹ ra nghĩa trang. Mọi người ra viếng mộ có vẻ vội vã hơn vì là chiều 30 tết.

Ngày mồng một tết mọi người đi chúc tết lẫn nhau. Ngày mồng hai tết đại gia đình em tập trung về nghĩa trang để đọc kinh cầu nguyện, chúc xuân cho những người thân đã qua đời, trong đó có bà ngoại là người em luôn kính nhớ nhất và cũng là ngày giỗ của ngoại.

Thắp một bó hương cho ngoại, em cũng không quên cắm vài cây hương cho các phần mộ lân cận. Em vòng tay cầu nguyện xin ngoại phù hộ cho gia đình em trong năm mới…

Em cùng mẹ lên xe ra về mà lòng con lưu luyến, ngoái đầu lại sau lưng em thầm cảm ơn những người đã khuất, một cảm giác xót xa thoáng qua trong lòng em. Mẹ bảo: “ Cây có cội, nước có nguồn, con người sinh ra có tổ tiên. Kính nhớ tổ tiên, ông bà đã ra đi trước chúng ta là bổn phận của những người còn sống con ạ!”.

Em luôn khắc ghi những điều mẹ em đã dạy và sẽ thực thi nét đẹp đó trong suốt cuộc đời em.

                                                                                                                                   Quỳnh Tiên

                                                                                                                         Thiếu nhi Vinh Châu

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời