Con lớn khôn bằng tình thương của mẹ
Góp từng ngày cho con lớn lên
Ngày còn thơ mẹ luôn kề bên
Lo cho con từng muỗng cơm thìa cháo
Trong lòng mẹ hằng luôn ước ao
Con thành thân và cả thành nhân
Con biết rằng mẹ luôn phân vân
Lo cơm áo đè nặng lên vai mẹ
Rồi thời gian qua đi mau lẹ
Tóc mẹ xanh giờ đã bạc màu
Mắt ưu tư ngấn dòng lệ lau
Vẫn khắc khoải khi con chưa trọn vẹn
Thương mẹ lắm, nhiều lần con lỗi hẹn
Sống đổi thay theo gương Mẹ chí tôn
Con muốn giữ chặt của “hồi môn”
Chuỗi Mân Côi mà xưa mẹ trao con
Trần Ngọc Vinh
CN 09/5/2021