Mẹ ơi người mẹ xứ Bình
Quanh năm vất vả một mình long đong
Thương con từ lúc lọt lòng
Một tay nuôi nấng bế bồng chăm nom
Nhọc nhằn những lúc đêm hôm
Một mình lẳng lặng chẳng tròn giấc khuya
Cảnh đời thiếu thốn làng quê
Con đau con khoẻ trăm bề lắng lo
Khi con biết lật biết bò
Mừng vui hết lật lại bò với con
Đứng lên con té lăn tròn
Miệng cười tay đỡ mừng con lớn rồi
Giúp con những bước đầu đời
Mẹ ơi! Tình mẹ biển trời bao la!
Nhớ khi con mới lên ba
Lời kinh mẹ dạy “Lạy Cha trên trời” :
“Trước khi đi ngủ con ơi
Ráng ngồi bên mẹ dâng lời nguyện kinh
Xin cho giấc ngủ yên bình
Xin ơn Chúa để gia đình bình an
Xin cho xã tắc xóm làng
Gió hoà mưa thuận rộn ràng đồng xanh”
Lên năm mẹ dỗ mẹ dành
Dẫn con đến lớp học hành từ đây:
“Con ơi phải kính cô thầy
Phải chăm lo học mai nầy thành nhân…”
Nhớ lời mẹ thật ân cần
Lòng con hớn hở vững chân vô trường
Mỉm cười gởi gấm thân thương
Thầy cô giúp đỡ mọi đường cho con
Nhớ khi con bảy tuổi tròn
Lần đầu rước lễ mẹ con cùng mừng
Nấu chè làm bánh tưng bừng
Chụp hình kỷ niệm con cưng “rước Chúa” rồi
“Thêm sức” con khoẻ mẹ cười
Mong con đạo đức làm người “chiên ngoan”
Dấn thân những tính cùng toan
Ngoài đồng trong bếp chu toàn một tay
Rồi khi con chập chững bay
Làng quê để lại con nay “lên đàng”
Hành trang lo liệu gọn gàng
Cho con xoãi cánh kiếm đàng tiến thân
Con đi mẹ dặn ân cần :
“Yêu Người Mến Chúa là phần trọng hơn
Ra đời chớ có thiệt hơn
Đọc kinh lần hạt xin ơn Chúa đều
Khiêm nhường chớ có tự kiêu
Ráng lo học hỏi những “điều khôn ngoan”
Chia tay tình mẹ ngập tràn
Con đi mẹ gạt hai hàng lệ rơi
Nhìn con cất bước vào đời
Chắp tay mẹ nguyện ơn trời đỡ nâng
Xa con nhung nhớ vô ngần
Đọc kinh cầu nguyện khấn dâng con mình
Một đời lam lũ hy sinh
Những mong sao để con mình thành nhân!
❤️❤️❤️❤️
Mẹ ơi! Thương mẹ vô ngần
Kính dâng lên mẹ lòng thành của con
Con đây chẳng có chi hơn
Nhân “Ngày Của Mẹ” nhớ ơn Mẹ mình
Mẹ con người mẹ xứ Bình
Tấm lòng đỏ thắm quên mình vì con
Chắp tay con nguyện trong lòng
Luôn vui lòng Mẹ cho tròn đạo con!
Hồng Trang