Sáng tác Thơ

Tiếng vọng bi ai (Thơ Bảo vệ sự sống)

Tiếng vọng bi ai 

Đêm âm u giá lạnh vẳng nỗi oan

Ngàn vạn em bé nhỏ gợi tiếng than!

Ai ở đâu tập trung về khai báo

Sống bao nhiêu ngày tháng ở trần gian

Một em ở Sài Gòn lên tiếng trước

Mở mắt ra tôi thấy được mọi người

Một phút sau tôi bị chặt làm đôi

Là chấm dứt vận mệnh tôi tận số

Còn tôi đây mới được vài hơi thở

Đã phải chết khi được ẵm trong lòng

Cái ôm ấy là cái ôm để giết

Bịt mũi ngay là chấm dứt đời tôi

Hai bạn ơi ba ta cùng một kiếp

Lôi ra rồi nó nhận thẳng vào xô

Không có sữa phải uống nước cho no

Là kết thúc cuộc đời tôi mạt vận

Một số nữa đứng lơ thơ lẩn thẩn

Hẩm duyên thay đến số phận chúng tôi

Đủ chân tay mặt mũi như mọi người

Chết trong bụng vì nó châm thuốc độc

Bọn chúng mình phải xít vào giỏ rác

Cho chó heo xé xác vất ngoài đường

Lôi con ra mà mẹ vẫn chẳng thương

Lúc mới được lên chừng hai ba tháng

Mẹ muốn đẹp và giữ y duyên dáng

Nên khi con mới được bốn năm tuần

Biết có con mẹ tìm kế lo toan

Diệt cho sớm hút càng lanh càng tốt

Chúng tôi đây thảy cùng chung một kiếp

Có hồn xác mà chẳng được làm người

Vì mẹ cha ham danh vọng ở đời

Sinh con cái chẳng bằng sinh con vật

Tạ ơn Chúa Đấng tạo thành trời đất

Cho chúng con được nằm nghĩa trang nầy

Động lòng thương vô sót trẻ bỏ rơi

Mà quy tụ về nơi đây an nghỉ.

* * * * *

Lỗi tại ai

Vô bệnh tật bình an mạnh khỏe

Mặt khôi ngô vui vẻ trẻ trung

Mỗi người sinh hoạt mỗi phương

Gẫm mình như sống thiên dường trần gian

Bạc với vàng trong tay dư dả

Chức với quyền thiên hạ thua ai

Ngày qua rồi lại tới ngày

Tha hồ vùng vẫy chim bây sổ lồng

Thấy mình khỏe động lòng vui thú

Được khôi ngô quy tụ bạn bè

Xì ke ma túy rủ rê

Dục tình nhan sắc say mê nông cuồng

Cảnh sinh hoạt ngày chung đêm chạ

Kề bên nhau trước lạ sau quen

Lửa đâu lửa chả bén rơm

Khi đà bùng cháy ai can cũng màng

Tiếng rộn ràng coi như tai điếc

Mắt người đời có nguýt cũng vơi

Khôn đâu che lấp mắt người

Trốn đâu thoát khỏi lưới trời hỡi anh

Giờ đến lúc chúng mình đau khổ

Bạc vàng đâu che phủ dơ nầy

Chức quyền anh nắm trog tay

Đem ra rửa sạch hận này cho tôi

Chịu nhơ nhuốc người đời khinh dễ

Lấy chức quyền lên án tử con

Chỉ vì che miệng thế gian

Mà mang tội ác giết con ruột mình

Thà học sinh liều mình xem thử

Hay là như say xỉn xì ke

Chỉ vì nông cạn nghĩ suy

Đành mang lấy kiếp say mê tư tình

Còn chúng mình danh nhân trí thức

Đáng mọi người cảm phục tôn vinh

Tham lam mê muội:vì anh

Mình làm mình chịu:(như hình ca dao)

Mặt mũi nào mà chào nhau nữa

Thẹn thuồng này: rửa mấy khúc sông

Thà rằng: xuống lỗ cho xong

Hầu tan mặt nạ,tiêu vong chẳng còn

Trăm năm bia đá thì còn

Ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ

Phanxicô X. Vũ Quang Dung

Follow Me:

Trả lời