Bóng MẸ MỘt ChiỀu Xưa
Gió đừng thổi, mây ơi đừng bay nữa
Hỡi thời gian, đọng lại chớ trôi đi
Không gian ơi, lòng đẹp bớt phương chi
Chim ngừng ca, cỏ hoa này lặng lẽ
Ngươi thấy chi một chiều xưa trọng thể
Bóng Kiều Diễm của Ngọc Nữ Xion?
Về thiên cung trọn vẹn cả xác hồn
Sáng hơn sao, đẹp hơn trăng phiếu diễu
Thơm hơn hương, dịu dàng hơn ngàn liễu
Thanh cao hơn thượng trí càng khôn
Ngươi thấy chi trong ánh sáng mê hồn
Bằng tơ lụa, bằng ngọc trân châu báu
Maria chói ngời hơn Bắc đẩu
Lâng lâng lên…kiều diễm quá đi thôi
Áo lộng lẫy bằng quang ánh mặt trời
Gót sen vàng dẫm hằng nga chờ đợi
Đắm đuối nhìn tà áo Mẹ thoáng qua.
Xuân Ly Băng
(NGUỒN DAMINHTAMHIEP.NET)