Home Posts tagged HỒ VĂN LÀNH
Thơ

ANH VẪN LÀ…

Anh vẫn là cái gã thích làm thơThích viết tên em lên mây chiều loang nắngThích ngắm trăng khuya trong đêm dài tĩnh lặngThích ủ men say cho thơ rớt vào đời… Em có còn như thuở ấy em ơi!Thích ngắm mưa rơi và cầu mong mưa mãi?Thích đọc thơ anh trong đêm dài trống […]
Thơ

TỰ BAO GIỜ EM ĐÃ CÓ TRONG THƠ

Tự bao giờ em đã có trong thơĐể thơ tôi day dứt hoài trăn trởCũng có lẽ từ một ngày vô cớTôi vụng về để lạc mất tơ duyên… Tự bao giờ em đã có trong tôiĐể thơ tôi mênh mang hoài nỗi nhớGiọt mưa nào chiều nay òa vỡTôi vô tình để nhớ rớt […]
Thơ

Chôm chôm

Chôm chôm mùa này có ngọt không em? Anh nhớ mãi mùa chôm chôm năm ấy Nhà mình ở gần nhau, tính em hay giận lẩy Bắt anh đền hoài – mấy quả chôm chôm. Cây chôm chôm trồng sát cạnh hiên nhà Anh thích lắm, cứ hay trèo lên đó Hái cho em chùm […]
Thơ

Hương Xưa – Hồ Văn Lành

Em có về Bình Giã chiều nay? Ai mới ngang nhà anh mà hương xưa phảng phất? Có lẽ anh mơ những điều không có thật Chẳng lẽ nào em lại ghé thăm anh! Bình Giã chiều nay, mưa cứ quẩn quanh Để hương tóc xưa thoảng về trong nỗi nhớ, Từ lúc em đi, […]
Thơ

Quên em đi cho nhẹ lòng anh nhé!

Quên em đi cho nhẹ lòng anh nhé, Đường còn dài, vương vấn, khổ anh ơi! Nắng vườn xưa đã tắt tự lâu rồi Và kỷ niệm cũng nhuốm màu tang tóc… Em cắn môi, cố nén lòng, không khóc Anh xa rồi, kỷ niệm cũng tang thương Em không mơ một hạnh phúc thiên […]