60 năm một chặng đường
(28.10.1955 – 28.10.2015)
Thiên nhiên Bình Giã ban đầu
Làng xanh thơ mộng bằng câu quan hò
Phẳng phiu đường xá xe bò
Người cùng nông cụ hẹn hò khai hoang
Tay làm miệng nói ênh oang
Nhà choa Bình Giã khoe khoang chuyện đời
Tự lòng đẩy khẩu thành lời
Đất đai bằng phẳng gặp thời vận may
Mọi người gắng việc hăng say
Tựa như thiên mệnh góp tay với mình
Phóng quang tinh xạ đất Bình
Giảm dần nước độc lộ trình rừng thiêng
Dần thì cuộc sống tạm yên
Sánh cùng đây đó ưu tiên cũng nhiều
Mỗi làng Bình Giã mỗi lều
Rộn ràng họp chợ bán niêu bán mùng…
Năm lăm Bình Giã trở thành vùng
Mảnh đất yêu thương điệp điệp trùng
Người người xứ Nghệ vui chung sống
Thời gian sáu chục mãi còn nồng
Làng quê Bình Giã ngày mỗi đông
Trai thời lấy vợ, gái theo chồng
Cháu con lớp lớp thêm đông đúc
Bậc già đa phúc tay bế bồng
Bình Giã nơi đây lắm ruộng đồng
Cò bay sải cánh, lúa đơm bông
Cây tiêu, dưa hấu hạp vụ nắng
Chị chị, em em nước gánh gồng
Bình Giã còn đó của mái trường
Từ thời lập ấp dấu yêu thương
Ban mai tuyệt đẹp trường Tấn Đức
Đi vào Lịch sử của quê hương
Bình Giã còn đó bao vấn vương
Làng Ba ngày cũ của ngôi trường
Lưu danh muôn thuở, ôi Hồng Lĩnh
Thầy Khôi, Cha Trọng còn mãi thương
Tự hào lời đẹp Hiệu Đoàn Kỳ
Cấp hai – ba: Hồng Lĩnh qua đi
Nhưng lòng còn đó bao nhung nhớ
Thời gian lưu bóng Lịch sử ghi
Bình Giã nơi đây giữa ba làng
Cùng chung quê Mẹ – Giáo phận Vinh
Ngàn đời Bình Giã thêm yêu dấu
Thuộc lòng ba tiếng: Hà – Châu – Trung
Bình Giã linh thiêng biết bao điều
Vinh Hà dấu lạ – Mộ Cha Kiều
Qua Cha tìm đến ta cầu khấn
Thỏa lòng mong đợi của thế nhân
Bao lần phép lạ của Hồng ân
Bàn tay Đức Mẹ đã hiện thân
Bom đạn đến đây thành sắt nguội
Vinh Châu tượng Mẹ đẹp muôn phần
Bình Giã còn đó tích pháo câu
Dư âm thời chiến nỗi u sầu
Vinh Trung cổng làng, tre mọi phía
Giữ quê tinh sạch thời áo nâu
Bình Giã nơi đây thuở ban đầu
Ngọn đồi Đức Mẹ có từ lâu
Song song các việc mấy ai thấu
Cha Đông, máy lúa Người khởi đầu …
Tôi đây hãnh diện được lớn lên
Trên mảnh đất này đượm cái tên
Bình Giã thân thương đến biết mấy
Khiến tôi vui sống mộng đáp đền
Bình Giã ngày ấy đầy ấm êm
Tình làng nghĩa xóm quả êm đềm
Đồ vật trong ngoài mấy khi mất
Mà nay khó giữ cung cách trên
Thì nay Bình Giã đã thốt lên
Đời sống tâm linh gắng vững bền
Thôi còn trì trệ sống Lời Chúa
Mà vâng giáo huấn Đấng bề trên
Chợ Bình Giã trở nên độc đáo
Nay mãn lòng báo cáo bà con
Suốt dài Chúa Nhật giữ tròn
Chợ không hoạt động điểm son của vùng
Tình người Bình Giã đáng quý mến
Tương thân tương ái đến mọi thời
Tỏ lòng thông mạch với đời
Bằng tình chia sẻ cùng người kém may
Điểm qua Mái Ấm nay luôn thấy
Vinh Châu cùng ai nấy thiết tha
Tình thương luôn được mở ra
Chủ tâm phục vụ người già kém may…
Tác giả Trần Sỹ Hành,
Hình ảnh BBT