Thơ Văn Nghệ

KHÓ PHAI


Hễ thấy trăng đẹp là anh nhớ 
Dáng em thon thả tựa vần thơ
Hoàng hôn vừa phủ trăng nhô nhấp
Trăng ẩn đầu hiên nhớ dáng em

Nhớ thuở xa xưa trăng thật đẹp
Bên bờ hiên vắng anh đứng đợi 
Trăng vờn áo em như hoa nắng
Đường lầy đất đỏ quyện gót chân 

Cùng người tôi yêu có một lần
Ngồi nhìn trăng rụng xuống trước sân
Thả hồn bay bổng tận nơi nao
Muốn nụ hôn tình mà chẳng dám 

Vẫn vầng trăng treo giữa lưng trời
Tình mình nay đã cách đôi nơi 
Bến đợi thuyền neo chờ người ấy
Chẳng biết bây chừ ở nơi mô?

Tình xưa một thoáng khó xóa nhòa
Đã in thương nhớ vào trong tim  
Nơi chốn quê nhà anh lạc bước
Em ở xứ lạ nhìn trăng treo

                                                                         cỏmay

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời