Chiều mơ gió về qua ngõ
Vu vơ giọt buồn ngọn cỏ
Tâm tư e ấp niềm thương,
Xuân về nay đà mấy độ
‘Người ta’ vừa chớm trăng tròn
Lòng xôn xao con sóng vỗ
Mơ màng ước miếng trầu son.
Mông lung tím trời chiều nhớ
Âm thầm lắng tiếng mong manh
Cơm áo gạo tiền lắm nợ
Câm nín tiếng lòng ngày xanh.
U hoài chuông ngân chiều vắng
Nhạt nhòa giăng mắc hơi sương
Bâng khuâng nhớ tà áo trắng
Đêm về nghe dạ vấn vương.
Nhớ nhung nhưng nào dám ngỏ
Mình ta đứng lặng bên đường.
PHẠM TOÀN
Cuối đông 1990