Bài Vở Cũ Thiếu nhi

ThuGoiChuaHaiDong TranThiMaiSen



GIÁNG SINH

Thư Gởi Chúa Giêsu Hài Đồng

Bình giả ngày 24 tháng 12 năm 2007.

Chúa Hài Đồng kính mến của con ơi!

Có lẽ cái lạnh mùa đông đã báo hiệu Mùa Giáng sinh sắp đến. Con lại nhớ hình ảnh Chúa nằm trong máng cỏ bên những chú chiên đáng yêu biết bao. Con mong chờ ngày Giáng Sinh mau đến, để con có thể cảm thấy ấm áp bên người thân dù thơì tiết se lạnh.

Chúa Hài Đồng kính mến!

Chắc Ngài vẫn mạnh khoẻ nhỉ? Hôm nay con cảm thấy hạnh phúc lắm và con muốn tâm sự với Chúa những điều mà chỉ mình con biết mà thôi. Con chẳng muốn kể cho ai ngoài Chúa Hài Đồng. Không biết Chúa có đọc được lá thư này của con hay không nhỉ?

Chúa à!

Mỗi người đều có niềm tự hào riêng phải không ạ? Con cũng vậy! Chúa biết niềm tự hào của con là gì không? Đó chính là đôi bàn tay đấy Chúa ạ! Chắc Chúa đang nghĩ là con có đôi bàn tay đẹp nên con tự hào chứ gì? Dạ! Không đâu Chúa ạ! Con là đứa con gái vừa tròn mười sáu tuổi có đôi bàn tay rất giống bàn tay con trai. Đó là nhận xét của những đứa bạn  con khi chúng nhìn thấy đôi bàn tay của con. Đôi bàn tay con không phải là tay búp măng, thon nhỏ và trắng mịn như các bạn đồng trang lứa. Đôi bàn tay con với những ngón ngắn, vừa thô ráp lại vừa cứng, làn da thì nhăn nheo trông chẳng đẹp chút nào cả. Nhưng Chúa biết không? Đó là niềm tự hào mà con cảm thấy sung sướng nhất, bởi vì con giống ba con. Đôi bàn tay ba con cũng giống đôi bàn tay con, đôi bàn tay với ngón ngắn và khô. Nhà con có sáu chị em nhưng chỉ có mình con là giống ba nhất, những anh chị khác, thì có đôi bàn tay thật đẹp, thon và đều bởi vì anh chị giống mẹ. Chỉ có mình con là được thừa hưởng đôi bàn tay giống ba. Con nghĩ đây là tài sản vô giá mà con nhận từ ba con. Những đúa bạn con thường bảo : “Sao tay mày xấu thế?”  hay “bạn chỉ có bàn tay là xấu!” Con chỉ cười rồi trả lời : “Tại mình giống ba đó mà”. Cái câu trả lời của con làm cho con cảm thấy hãnh diện và tự hào, bởi vì mình giống ba.

Trong nhà, con khác mọi người nhất, chính là hai má lúm đồng tiền, anh chị của con chẳng ai có, mà chỉ có mỗi mình con là có mà thôi, đó là con giống ba đấy. Mẹ con bảo : “Hồi ba mày còn là thanh niên cũng có hai má lúm đồng tiền, bây giờ già rồi nó mờ đi”. Con thật là vui vì con giống ba quá.

Chúa Hài Đồng à!

Cái tên của con cũng rất đặc biệt do chính ba con đặt cho: là Mai Sen. Lũ bạn con thường chọc con: “Cái con này tên hay ghê, đã Mai rồi còn Sen, bộ ba mày thích hoa mai với hoa sen lắm hả?”. Con vẫn cười và tự nhủ : “Đây là niềm tự hào của tôi đấy”. Không biết Chúa có nghĩ giống bạn con không nhỉ? Để con bộc bạch cho Chúa nghe vì sao con có cái tên đó nhé. Lúc mẹ con mang bầu mấy tháng thì ba phải về Đồng Tháp để thăm người bạn. Đi qua một hồ sen đang nở rất đẹp, nên ba con rất thích hoa sen. Ba nghĩ rằng nên đặt con là Sen. Thật đúng lúc, mẹ hạ sinh con vào một buổi sáng tháng tám. Mùa hè, mùa của hoa sen nở và hoa sen nở vào ban mai rất đẹp, nên ba đặt tên con là Mai Sen nghĩa là hoa sen nở vào ban mai. Và ba mong khi con sinh ra thì con sẽ luôn vui tươi, xinh đẹp như hoa sen nở vào ban mai. Chúa nghĩ có tức cười không? Con thì rất vui vì được nhận một cái tên rất ý nghĩa từ ba đặt cho. Con thật cảm ơn Chúa đã cho con một người cha thật tuyệt vời và một gia đình thật hạnh phúc. Đó là món quà vô giá mà con đã nhận từ tay Chúa. Con cảm ơn Chúa thật nhiều và chúc Chúa luôn mạnh khoẻ.

Con chào Chúa nhé !

Con ngoan của Chúa
Trần thị Mai Sen

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời