Chia Sẻ Lời Chúa

SUY NIỆM BA NGÀY TẾT

SUY NIỆM BA NGÀY TẾT

Lm Jos Tạ Duy Tuyền

ĐÊM TẠ ƠN

MỒNG MỘT TẾT.

MỒNG HAI TẾT.

ĐÊM TẠ ƠN

Anh chị em thân mến

Một năm cũ sắp trôi qua và một năm mới sắp đến. Trong khoảng khắc giao thừa giữa cũ và mới này, chúng ta đến với Chúa, Đấng Tạo dựng muôn loài, Đấng làm chủ thời gian, để tạ ơn Ngài về 365 ngày sắp qua, và xin Ngài giúp chúng ta biết sử dụng 365 ngày sắp đến theo đúng thánh ý Ngài.

Đêm nay người ta vẫn gọi là đêm giao thừa, là nhịp cầu chuyển tiếp giữa cũ và mới. Ai ai cũng mong muốn trút khỏi lòng mình mọi lo âu phiền muộn, không ai dám nhắc tới những rủi ro bất hạnh của ngày hôm qua, dường như ai cũng thầm mong ước cho đêm nay như là một khởi đầu tốt đẹp cho hành trình mới của tương lai.  Ai cũng gác lại quá khứ để bước vào năm mới trong niềm vui và hy vọng như câu ca dao xưa:

  “Đêm ba mươi co cẳng đạp thằng bần ra cửa.

  Sáng mồng một giang tay bồng ông phước vào nhà”.

  Thực vậy, mùa xuân, ngày tết, ai cũng mong nhận được nhiều phước lộc, nên ai cũng chúc cho nhau nhiều tài lộc, nhiều tiền, nhiều của. Những người có tín ngưỡng thì tin rằng may mắn, tiền của là ân lộc trời ban. Nhưng phước hạnh đời người mà chúng ta cầu chúc cho nhau không chỉ là nhắm đến tài lộc mà là hạnh phúc miên trường, hạnh phúc của người có tâm hồn bình an.

Nhìn lại một năm qua, có những người được hạnh phúc vì làm ăn thuận buồm xuôi gió, công thành danh toại, có những người hạnh phúc vì tìm được chân lý, tìm được lẽ sống, tìm được bình an trong tâm hồn. Nhưng vượt lên trên tất cả cái may mắn đó, chính là sự sống, là sự bình an của đời người. Sự sống luôn ở bên ngoài khả năng của chúng ta, sự sống của chúng ta hoàn toàn lệ thuộc vào Chúa.

Hạnh phúc là ân ban của Thiên Chúa. Con người không thể kiến tạo hạnh phúc cho mình bằng thủ đoạn, bằng gian dối hay sự ác. Con người phải sống ngay lành nhờ đó mà Thiên Chúa mới ban phúc lộc là bình an. Một năm qua với những vụ trọng án cho ta thấy con người không thể tạo dựng hạnh phúc cho mình bằng quyền lực để tham nhũng hại dân mà phải bằng tấm lòng luôn đi theo chân thiện mỹ. Đâu ai ngờ một ông Đinh La Thăng dám nói dám làm đầy quyền thế lại phải hầu tòa? Đâu ai ngờ một Trịnh Xuân Thanh luôn sống trong nhung lụa giầu có quyền thế lại phải thân tàn ma dại? Đâu ai ngờ một đại gia Vũ Nhôm khuynh đảo Tp đáng yêu Đà Nẵng lại có kết cục trong tù tội . . .?

Hạnh phúc đến từ lộc Trời ban xuống thì con người phải sống theo lẽ Trời. Phải sống ăn ở ngay lành và làm việc thiện phúc đức. Quy luật của trời đất là “Xởi lởi trời gửi của cho -Co ro trời co của lại”. Càng gieo nhân nghĩa con người lại càng tìm được niềm vui hạnh phúc tự trong tâm hồn. Đây gọi là tích đức để Trời sẽ ban hạnh phúc cho bản thân, cho gia đình và cho mọi người thân nhờ công đức của ta.

Nếu hiểu rằng hạnh phúc – bình an là lộc ban từ Trời thì giây phút này là giây phút tạ ơn về quá khứ đã qua. Tạ ơn Chúa đã ban cho chúng ta 365 ngày bình an. Tạ ơn Chúa vì những biến cố xảy ra trong cuộc đời giúp ta nhận ra tình yêu của Chúa luôn bao bọc gìn giữ chúng ta. Có thể đó là những đau khổ, là những mất mát nhưng chúng ta lại được bàn tay Chúa dìu dắt và bồng ẵm chúng ta qua những thăng trầm cuộc đời. Tạ ơn Chúa đã cho chúng ta niềm tin tưởng vào Chúa, nếu không, biết đâu giờ này chúng ta đang rơi vào tâm trạng tuyệt vọng vì không đủ can đảm đối diện trước gian nan.

Nguyện xin Chúa Xuân đang về trên quê hương ban cho chúng ta những giây phút đầu xuân tràn đầy bình an và hoan lạc. Xin Chúa Xuân chúc lành cho giây phút giao thừa này được vơi đi những ưu phiền để người người hưởng một mùa Xuân thánh ân hạnh phúc dư tràn. Amen

MỒNG MỘT TẾT

ƯỚC MƠ NGÀY XUÂN

Mùa Xuân luôn mang lại cho ta một niềm vui, một hạnh phúc. Mùa Xuân cho ta một hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn. Đó là lý do mọi chữ ghép vào chữ Xuân đều biểu lộ sự hồi sinh và tràn đầy sự sống như: Xuân thì, Xuân tình, Xuân nồng, Xuân ngời . . . Dẫu dòng đời luôn vần xoay cứ xuân đến rồi xuân đi nhưng mỗi mùa xuân đến lại cho ta một niềm hy vọng, một ước mơ mới trong cuộc đời.

Ước mơ thì ai cũng có. Ước mơ cho mình đẹp. Ước mơ được đóng góp phần mình tô thắm cho đời đẹp hơn. Ước mơ lớn dần theo từng lứa tuổi. Ước mơ cũng thay đổi theo thời gian. Bài hát “tuổi mộng mơ” dường như đã diễn tả thật gần gũi điều đó.

Em ước mơ mơ gì, tuổi mười hɑi, tuổi mười bɑ?

Em ước mơ ℮m là, ℮m được là tiên nữ

ßɑn ρhéρ tiên cho hoɑ biết nói cả tiếng người

ßɑn ρhéρ tiên cho người chắρ cánh bɑу giữɑ trời.

Ƭhật đẹρ thɑу! Ƭhật đẹρ thɑу! Giấc mơ tiên!

Ƭhật đẹρ thɑу! Ƭhật đẹρ thɑу! Giấc mơ tiên!

Ước mơ của tuổi thần tiên thật đẹp. Đẹp trong tâm hồn và thể xác. Cái đẹp của thiên thần không có giận hờn ghen ghét chỉ có niềm vui và hạnh phúc đón nhận và trao ban.

Qua cái tuổi dậy thì ai cũng mơ mộng xa xăm, sống thiếu thực tế nhưng vẫn mang hoài bão xây dựng cho đời tươi đẹp hơn.

Em ước mơ mơ gì, tuổi mười bɑ, tuổi mười bốn?

Em ước mơ mɑng hồn, ℮m mɑng hồn thi sĩ

Ƭh℮o gió mưɑ ℮m đi, hát xâу mộng cho người

Ƭrên cánh thơ tuуệt νời, hát уên νui cõi đời.

Ƭhật đẹρ thɑу! Ƭhật đẹρ thɑу! Giấc mơ hoɑ!

Ƭhật đẹρ thɑу! Ƭhật đẹρ thɑу! Giấc mơ hoɑ!

Rồi tới tuổi trăng tròn trông ai cũng xinh xắn, luôn nở nụ cười tươi và dáng đi đầy kiêu hãnh làm thổn thức bao trái tim rung nhịp tình yêu.

Em ước mơ mơ gì, tuổi mười tư, tuổi mười lăm?

Em ước mơ ℮m đẹρ như trăng rằm tươi tắn

Ƭhoɑ ρhấn son ℮m mɑng chiếc áo dài ƙhăn hồng

Em sẽ thi đuɑ cùng νới hoɑ ƙhôi ƙhắρ νùng.

Rồi khi cái tuổi mộng mơ không còn thì ước mơ của người ta thực tế hơn, gần gũi hơn với cuộc sống.

Em ước mơ mơ gì, tuổi mười lăm, tuổi mười sáu?

Em ước mơ ƙhông nhiều, xin một điều уêu dấu

Không ước mơ xɑ xôi, ước mơ được nên người

Ϲô gái уêu nước Ѵiệt bước chân th℮o giống nòi.

Ƭhật đẹρ thɑу! Ƭhật đẹρ thɑу! Giấc mơ ngoɑn!

Ƭhật đẹρ thɑу! Ƭhật đẹρ thɑу! Giấc mơ ngoɑn!

Ngày đầu xuân, theo thói quen của nhân gian người ta thừơng rủ nhau đi hái lộc xuân. Gọi là hái lộc nhưng thực ra người hái đã có sẵn những ước mơ, những ước nguyện trước khi đón nhận lộc xuân. Lộc xuân như là dấu chỉ ân lộc trời ban hay như là sự chúc lành của Đấng hoá công tạo dựng đất trời cho ước nguyện ngày xuân.

Ước mơ ngày xuân luôn là những ước mơ chân thực nhất, vì nó chính là nỗi khát khao từ trong sâu thẳm của từng người, là nỗi niềm riêng mà người ta muốn đổi thay cuộc đời hoà nhịp với sự đổi thay của đất trời.

Ước mơ có thể là những dự định mà ta muốn thực hiện trong cuộc đời. Nhưng dầu sao, ước mơ vẫn là những điều vượt ngoài tầm tay, là những hoài bão, mong ước nhưng chưa đạt được hay chưa có cơ hội thực hiện.

Ngày xuân chúng ta trao gởi nỗi niềm ước mơ của mình cho Đấng Tạo hoá – Đấng Càn Khôn. Ngài là Đấng làm cho đất trời thay đổi theo bốn mùa: Xuân – Hạ – Thu – Đông. Và chỉ có Ngài mới làm cho ước mơ ngày xuân trở thành hiện thực. Vì “mưu sự tại nhân – thành sự tại thiên”. Sự toan tính là của con người, nhưng điều đó có thành hiện thực hay không lại tùy thuộc vào ơn ban của Trời. Đây cũng là niềm tin của người kytô hữu, vì mọi sự đều nhờ bởi ơn Chúa, chính Chúa là Đấng ban phát mọi ơn lành, là Đấng phù trợ và bảo vệ cuộc đời chúng ta. Niềm tin này không phải là niềm tin mông lung, nhưng dựa trên chính lời hứa của Chúa Giêsu: “Các con đừng lo chi ngày mai sẽ ra sao. Hãy xem chim trời, hãy nhìn xem hoa huệ ngoài đồng, chúng không hề lo lắng ngày mai sẽ ra sao”.

“Hãy trút mọi nỗi lo âu cho Người và Người sẽ lo cho anh em”. Chúng ta hãy dâng lên Chúa Xuân những ước mơ, những hoài bão của chúng ta trong niềm tín thác vào Chúa. Xin cho ước mơ ngày xuân của chúng ta được Thiên Chúa chúc phúc cho một năm an khang thịnh vượng. với hai câu đối:

 

Sống tu thân tích đức, mở rộng lòng, Sống sao cho đáng sống

Xuân phúc lộc bình an, tràn muôn lối, Xuân mãi vẫn là xuân

Amen

MỒNG HAI TẾT

ĐỐT HƯƠNG TRẦM NHỚ QUÊ

Ngày Tết, cùng với đất trời giao hòa, con người dường như cũng gần gũi nhau hơn. Trong cái không khí ấm áp với gió xuân nhè nhẹ của ngày Tết, người đi xa lại thêm nhớ về nhà, về quê hương, nơi đó có những người thân yêu, ruột thịt. Bên mâm cơm gia đình, gợi nhớ những người ở xa, ngậm ngùi nghĩ về những người thân đã khuất. Trong cái khối đất trời hoà quyện, người người muốn tìm và gặp nhau như muốn giữ lại một chút kỷ niệm thân thuơng của những ngày tháng năm xưa:

Đêm qua đốt đỉnh hương trầm

Khói lên nghi ngút âm thầm nhớ quê”

‘Nhớ quê’, quê nào đây? Có phải khu vườn xưa xanh um bóng lá? Có phải mảnh ruộng đồng lúa mạ đơm bông? Có phải mái nhà tranh hay nóc ngói đơn sơ mà nay ta cách biệt? Nếu chỉ thế thì đâu phải đợi vào đêm, trong giờ phút cô vắng ta mới chạnh lòng vương vấn tâm tư trong những lời thơ mơn man, trải dài xa vắng?

 “Đêm qua đốt đỉnh hương trầm…”

Khói lên nghi ngút âm thầm nhớ quê”

Trong làn khói hương nghi ngút, trong mùi trầm ngào ngạt, lòng con người như muốn bay về cội nguồn, mong tìm về quê hương thời tuổi trẻ, nơi chứa đựng cõi trời ấu thơ, nơi gắn bó đời mình với biết bao kỷ niệm thân thương, mà mỗi bước đi xa là một khúc ruột bị chặt lìa, một thứ ‘đoạn trường tân thanh’ muôn đời, miên viễn.

Như thế, nhớ quê ở đây là nhớ về cội nguồn, nhớ về nguồn gốc tổ tiên: “vì chim có tổ, nước có nguồn, con người có cha mẹ sinh ra”. Nhớ quê ở đây là một cái nhớ ở trong tiềm thức của mỗi người, nhớ về tình yêu của cha, của mẹ, của anh chị em trong nhà.

Xa quê chạnh nhớ quê nghèo

Mẹ cha vất vả gieo neo ruộng đồng

Nuôi con ăn học hết lòng

Con luôn thấu hiểu tấm lòng bao la.

Trong chữ “Quê” có nguồn cuội. Có hình bóng của những con người “bán lưng cho trời – bán mặt cho đất” chỉ mong sao con lớn khôn thành người.

Thương con không quảng nắng mưa

Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng

Gian lao khổ cực nào than

Cho con no đủ, hiên ngang với đời

Khi hồi tưởng về quê nhà ta mới thấy thấp thoáng bao kỷ niệm về gia đình, nơi đó chan hòa tiếng cười và đầy ắp yêu thương. Hồi tưởng về quê nhà ta mới thấy sự trưởng thành của ta được xây đắp bằng tình yêu hy sinh vất vả của mẹ cha.

Cuộc đời bao nỗi đắng cay

Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào

Hôm nay nước mắt tuôn trào

Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang

Hồi tưởng về quê nhà, ta mới thấy mình phải có bổn phận “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, ta mới thấy làm sao đáp đền công ơn trời bể mà cha mẹ đã dành cho ta.

Con đây chẳng nói nên lời

Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi

Lạy cha lạy mẹ con quỳ

Công ơn trời biển, đời đời không quên.

Khởi đầu năm mới, chúng ta tưởng nhớ đến các bậc tổ tiên, những người có công đức sinh thành dưỡng dục chúng ta. Chúng ta đâu biết rằng để mình có ngày hôm nay, cha mẹ chúng ta phải đánh đổi cuộc đời như thế nào? Vì danh dự của con, vì muốn cho con có tiền đến trường đến lớp, vì muốn cho con bằng chúng  bằng bạn, cha mẹ nào cũng sẵn sàng đánh đổi cuộc đời mình vì hạnh phúc đàn con.

  Do đó, uống nước phải nhớ nguồn, ăn quả phải nhớ kẻ trồng cây. Có được niềm vui đón xuân hôm nay, chúng ta cũng cần tỏ lòng hiếu kính, biết ơn đối với các bậc tổ tiên đã khuất và đối với ông bà cha mẹ những người còn đang sống và còn đang hao mòn vì chúng ta.

  Chính Chúa Giê-su cũng luôn sống hiếu thảo với cha mẹ của mình. Phúc âm nói Ngài hằng vâng phục cha mẹ mình. Và dưới cây thập giá Ngài còn mời gọi thánh Gioan thay mặt Ngài đón Mẹ về nhà của mình để sống trọn chức hiếu.

Vì thế, trong bầu khí mừng xuân Mậu Tuất và nhớ về cội nguồn. Chúng ta cùng hiệp dâng thánh lễ hôm nay để cầu nguyện cho ông bà cha mẹ của những ai đã qua đời và cầu bình an cho các bậc sinh thành vẫn đang còn hiện diện với chúng ta và với tấm lòng thảo hiểu chúng ta hãy cùng nhau ước nguyện:

Mỗi đêm con thắp đèn trời

Cầu cho cha mẹ sống đời với con.

Nguồn gpcantho.com

Follow Me:

Trả lời