Thơ

Giáng Sinh xa quê

Đón Giáng Sinh nơi xứ người, đất lạ

Lòng buồn bã ! nhớ quê mẹ nơi xa

Ta bỏ quê , đi làm lại từ đầu

Làm gì đây ? trên đất nước cờ hoa

Ta với ta , nhớ người nơi chốn cũ

Chợt thấy lòng ấp ủ nỗi buồn tênh

Bước lênh đênh trên sóng gió cuộc đời

Nay Chúa tôi lại xuống thế làm người

Nơi nhân trần khổ ải lắm Chúa ơi !

Con đang bước chơi vơi nơi xứ lạ

Đón Giáng Sinh không biết cười hay khóc !

Cuộc đời con lăn lóc chốn bụi trần

Ngót sáu mươi biết bao nhiêu tội luỵ

Vì lòng con luôn ủy mị trăm bề .

Nay quỳ đây với chuỗi hạt câu kinh

Mừng Giáng Sinh trong lặng lễ cô liêu

Cảm thấy lòng lại vắng vẻ tiêu điều !

Này CHÚA ƠI !! Con chẳng dám ước nhiều .

Chỉ một điều đừng quên Chúa mà thôi !

Lòng con ôi ! còn ngỗn ngang trăm bề

Đón Chúa đến trong lạnh lẽo tái tê

Lòng lại hướng về quê trong nỗi nhớ

Đợi ngày về trong khắc khoải ê chề

Chúa làm người xin cùng con chung bước

Kiếp nhân sinh ,”răng” lắm nỗi truân chuyên ?

Chúclam ( toe)

Follow Me:

Trả lời