Trên trời có đám mây xanh Xuân về chim hót trên cành quê ta Mai vàng khoe sắc gần xa Dưa hành đối đỏ nhà nhà đón xuân Bánh
Sáng tác
Tình Quêmình đất đỏ bụi mờ Xuân về bướm lượn vườn thơtrữ tình Nắng Xuân hé nụ lung linh Là đàchim én quyện mình trong mây Gióxuân đắp vội thân gầy Trăng thơ thấp thoảng nơi đây một thời Mắt huyền mi đượm hạt rơi Mưa ngâu chẻ sợi làm tơi che buồn Đất mình […]
Hãy để cho đời tươi thắm những vườn hoa Cho tiếng hát em thơ chan hòa trong nắng Cho cuộc sống này không còn vắng lặng Cho tình yêu – sâu nặng đến muôn đời! Hãy hát
Tôi sinh ra và lớn lên nơi mảnh đất Bình Giả thân yêu này,vào thập niên 70 của thế kỷ trước cho nên những sự kiện của thời di cư, và thời chiến tôi chỉ được
Chưa một lần em dừng lại ở đời tôi Mà sao lạ, trong tôi em vẫn có Một nét mờ tuy là rất nhỏ Cũng làm tôi đôi lúc xốn xao lòng! Nào phải tình yêu là chiếc lá
Anh kết nên bài thơ tình mộc mạc, Gửi tặng em nhân ngày Lễ Tình Nhân. Trọn tâm tư với tất cả ân cần, Trao về em Tình yêu và nguyện ước. Cả cuộc đời em cùng anh
Mãi em là dòng sông,Thuyền đời ta bềnh bồng.Mãi em là cõi mộng,Ru đời ta mênh mông. Mãi em là vầng đông,Ấm hồn ta nắng hồng.Mãi em là cơn sóng ,Dạt trôi đời ta
Em đã về quê, thăm Bình Giả.Làng cũ bây giờ đã khác xưa.Mẹ già khuất bóng, còn đâu nữa.Cánh đồng vàng lúa cũng lưa thưa…Em đã về quê, thăm Bình
60 năm một chặng đường (28.10.1955 – 28.10.2015) Thiên nhiên Bình Giã ban đầu Làng xanh thơ mộng bằng câu quan hò Phẳng phiu đường xá xe bò Người cùng nông cụ hẹn hò khai hoang Tay
CHUYỆN Ở BỆNH VIỆN TÂM THẦN Những ngày tháng âu lo mệt mỏi khi nuôi đứa con gái 12 tuổi ở bệnh viện Biên Hòa. Tôi được nghe kể rất nhiều câu chuyện của các bệnh
Chứng Nhân Lòng Thương Xót Chúa. Ôi lạy Chúa! Con chỉ là tạo vật Giữa muôn người Ngài ưu ái chọn con Dẫu thân con bé nhỏ chẳng vuông tròn Tình yêu Chúa vẫn đêm