Thơ

ÁO TRẮNG THIÊN THẦN

Anh bảo em : Anh yêu màu áo trắng
Và yêu em với tất cả chân tình
Yêu em nhiều nhưng lòng vẫn lặng thinh
Người điều dưỡng đôi mắt buồn xinh đẹp.

Nơi bệnh viện nào đâu có sớm chiều
Thời gian trắng, không gian toàn màu trắng
Đêm, từng đêm anh đợi chờ lo lắng
Sợ em mệt nhoài xúc động lo âu.

Thời gian trắng vẫn ngừng trong bệnh viện
Bên những trăn trở, cái chết, nỗi lo
Bên bệnh nhân đớn đau, khái huyết, ho
Bên người sọ não phải nằm bất động.

Nếu bàn tay em nhiệm màu thánh thiện
Trái tim em nhân hậu đầy yêu thương
Thì xoa dịu được những nỗi đoạn trường
Để thế giới ngập tràn tình nhân ái.

Điện tâm đồ không đo được tình yêu
Đừng bóp nát những cánh hoa em tặng
Vì tim của hoa đang đập thầm lặng
Mỗi phút, mỗi giờ đập nhịp yêu thương.

Anh có biết hoa cũng nghìn giọt lệ
Cũng đớn đau, trăn trở ngóng về đêm
Cũng vui buồn chờ đợi giọt sương đêm
Sương rơi rơi hoa môi mềm hạnh phúc.

Anh nói mãi ! Hoa nhân ái diễm kiều
Em dịu dàng thanh tân và khả ái
Trái tim em mang tình yêu đồng loại
Anh mãi yêu màu áo trắng thiên thần.

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời