Sáng tác Thơ Văn Nghệ

BÀ NGOẠI TÔI

 Bà tôi là bài thơ trác tuyệt
Kính trọng bà, cháu viết đôi giòng
Thành tâm thắp nén hương lòng
Tôn dâng lên ngoại tỏ lòng mến yêu


Đất Rú Ráng Hưng Nguyên quê mẹ
Đất trổ sinh khóm huệ ngát hương
Tỏa lan nước Việt muôn phương
Bay lên tòa Chúa thiên đường cao sang

Bà ngoại tôi hào quang chói lọi
Danh thơm bà vượt trội muôn người
Tấm gương trung dũng rạng ngời
Tên bà Trùm Hựu sống thời Văn Thân

Một giáo dân chuyên cần sống đạo
Một người mẹ tần tảo lo toan
Đạo đời tốt đẹp song toàn
Gia đình hạnh phúc đầy tràn tương lai

Bậc hôn nhân mang thai con thứ
Đợi chờ ngày sinh nở tròn vuông
Đường đời gặp bước bi thương
Ngàn muôn nguy khốn đổ tuôn lên đầu

Do quan nha hoạt đầu gây họa
Một lớp người tướng tá Văn Thân
Chủ trương bách hại giáo dân
Truy lùng tiêu diệt muôn phần hiểm nguy

Bắt giết sạch bất kỳ già trẻ
Ngoại tôi chúng trói ké cột đình
Dí gươm kết án tội hình
Tội theo “tà đạo” tội khinh lệnh truyền

Bỏ đạo ngay cho quyền sinh sống
Nếu bất tuân chết không toàn thây
Bà tôi dõng dạc thưa ngay
“Bẩm quan: Đạo thánh minh ngay, chẳng tà”

“Quan sáng suốt nhận ra càng tốt
Nếu không xin chém trót một gươm”
Tức thì đao phủ gầm gườm
Vung gươm chém. “phập” ngay cườm cổ non

Phút giây này chỉ còn có Chúa
Và chỉ biết dâng phó linh hồn
Dâng lên Thiên Chúa chí tôn
Chết vì đạo thánh chứng nhân Nước Trời

Chém bà xong quân rời đi hết
Thân ngoại tôi bê bết máu đào
Sự trời xui khiến may sao
Hai người lữ khách đi vào nơi đây

Cha bảo con tháo giây cởi trói
Con run sợ và nói: “chết rồi” !
Hai người chạy lại tức thời
Tháo nhanh gỡ lẹ, xong rồi ra đi

Ngoại tôi ngay tức thì bò lết
Chui vào ruộng lúa tiết tháng tư
Tâm hồn thân xác ngất ngư
Giờ đây sức lực hầu như chẳng còn

Bỗng quan quân quay dồn trở lại
Hỏi hai người: “Mụ gái đây đâu ?”
Hai người đều nói như nhau
Chúng tôi chẳng thấy, đi đâu lâu rồi

(Trong ruộng lúa bà ngồi nghe rõ)
Rồi bọn chúng lại bỏ ra đi
Ngoại tôi đầu óc nặng trì
Mang thai bò lết bò lê về thành

Mau lúa bết máu quanh vành cổ
Lâu lâu bà vuốt bỏ mau ra
Thành Vinh còn ngái còn xa
Cúi đầu bò lết cố mà đến nơi

Bò đến Vinh lúc trời chập choạng
Đến nhà thương lạng quạng lao đao
Nơi đây đón nhận bà vào
Tận tình cứu cấp dạt dào tình thương…

Khi đã lành vết thương trên cổ
Bà ra ngoài tìm chỗ sinh con
Dến ngày đến tháng lâm bồn
Hạ sinh con gái bên chuồng nưôi heo

Người “bên lương” thương yêu giúp đỡ
Rộng lòng cho tạm trú nơi đây
Hết giông tan tạnh mù mây
Qua cơn bách hại bà quay về nhà

Khốn cùng thay cửa nhà tan nát
Bị cướp sạch chẳng bát mẻ ăn
Giờ đây vượt mọi khó khăn
Vợ chồng sống đạo nuôi đàn con thơ

Bà tôi là bài thơ trác tuyệt
Kính trọng bà, cháu viết đôi giòng
Thành tâm thắp nén hương lòng
Tôn dâng lên ngoại tỏ lòng mến yêu./.

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời