Thơ

Bình Giả Quê Hương

Quê hương tôi, Bình Giã! Đã bao năm xa cách
Lòng hằng nhớ quê hương
Bình Giã hai tiếng thân thương
Từng gắn bó trong ta như một phần xương thịt

Nơi ta sinh ra lớn lên rồi…ly biệt
Cả cùng với những ký ức tuổi thơ
Nơi cho ta vốn sống để thành người
Và cho ta cả hành trang kiến thức

Để mai này ta bước vào đời
Rồi sẽ có một ngày ta phải xa rời
Quê hương mãi trong ta cho tới ngày nhắm mắt
Quên sao được những cánh đồng bát ngát

Nơi nuôi ta khôn lớn từng ngày
Trên mình trâu giữa cánh đồng ngát lúa
Cả tuổi thơ cùng với những cánh diều ước mơ
15 tháng 8 quên sao được

Đêm vui nhất của các em là thế
Được cha xứ dẫn đi quanh nhà chúa
Cùng với các đèn trung thu
Nào đèn cá, gà, thỏ…thắp sáng cả một khung trời

Mặt các em cười rạng ngời của một trẻ thơ
Mắt long lanh như những vì sao trên trời
Tay chắp, mắt nhắm cầu nguyện cùng Chúa cho Cha xứ phúc thọ dồi dào
Được Cha xứ cùng với các anh chị Giáo Lý Viên ân cần phát bánh

Cùng nhau ríu rít như đợi chim mẹ mớn mồi
Quên sao dược ngôi thánh đường màu thời gian dầm dãi
Nhà mái tôn được tu sữa đôi lần
Năm thánh 1997 được khởi công xây dựng

Nhờ sự góp sức của hai Cha xứ, cùng tất cả mọi người
Một nhà Chúa uy nghi lồng lẫy
Chốn phụng thờ nơi qui tụ lòng dân
Thành một khối vưng bền vinh danh chúa

Trường tiểu học nền cao tường vàng nhạt
Có hang cây phượng tỏa bong trước sân
Bao nhiêu năm đèn sách học hành
Mang nặng nợ ơn thầy tình bạn

Nhớ Cha Kiều là người chăn dắt xứ đầu tiên
Khi xa xưa là cồn hoang cỏ mọc
Ông cha ta miệt mài bao công sức
Cùng nhau khai phá nơi đây

Quê hương là chùm khế ngọt
Là ruộng đồng xanh bao la bát ngát
Khi đi xa long ta luôn tưởng nhớ
Bình Giã mãi trong muôn thuở 

Hồ Thanh

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời