Gởi tới em với trọn niềm yêu mến,
Đã xa rồi nhưng thương nhớ khôn nguôi!
Bóng hình em, người trinh nữ diễm kiều,
Cùng kỷ niệm ngày xưa khi sum họp.

Đôi mắt ấy, ôi vạn ngời trong sáng,
Tựa vì sao luôn ngự trị giữa trời đêm,
Làm bừng lên cả khuôn mặt thiên thần,
Vẻ hồn nhiên tăng nét đẹp thanh tú.

Mái tóc em chảy dài như giòng suối,
Phủ xuống lưng ôm trọn lấy đôi vai,
Thật tự nhiên không một chút kiêu kỳ,
Màu xanh ngát như màu xanh tuổi trẻ.

Nhớ biết mấy những buổi chiều tập hát,
Em chăm ngoan thường tới trước đợi chờ,
Trên băng đá, cạnh tháp chuông trò chuyện,
Dáng trầm tư cùng bè bạn dấu yêu.

Rồi biết trước cuộc chia ly từ giã,
Em buồn nhiều và thầm khóc một mình!
Ai hiểu thấu nỗi cô đơn em chịu?
Vì tương lai, em chấp nhận hy sinh!

Tháng ngày qua nhưng tôi còn luyến nhớ,
Vẫn nguyện cầu cho em gái quý yêu,
Luôn xinh tươi và vui sống an bình,
Tôi thầm gọi “Quỳnh Hương ơi” trong gió!

NT

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời