MẸ ƠI Con lại nằm mơ thấy mẹ hiền Bước từng bước chậm dưới hàng hiên Dáng mẹ cong như trăng cuối tháng Ánh mắt xa xăm trải nỗi niềm. Đưa tay mẹ với tàu lá chuối Mẹ bảo giờ đây mẹ đã già Như bao tàu lá, khô rồi rụng Chưa biết ngày nào mẹ đi xa ! Giật mình con khóc mẹ hiền ơi Con sợ ngày kia mẹ đi rồi Còn ai nâng đỡ, ai an ủi Lớn rồi con ngỡ vẫn nằm nôi! Sợ lắm, mẹ ơi, con sợ lắm! Nếu ngày nào đó mẹ đi xa Mẹ ơi ở mãi cùng con nhá Đừng có bao giờ mẹ đi xa !
Hồ Văn Lành