Truyện

MÓN QUÀ ĐÊM GIÁNG SINH

         

Trời còn đang tối đen, không khí lạnh bao trùm cảnh vật, đây đó tiếng côn trùng đua nhau rên rỉ, nhưng Luyến đã thức dậy rồi. Nàng vội vã vo gạo, nấu cơm rồi đi lễ. Sau khi rời nhà thờ, Luyến còn phải ghé chợ mua thức ăn đem về nhà, dù công việc bận rộn đến đâu nàng cũng có mặt tại tiệm uốn tóc lúc 7 giờ 30 sáng.

          Mấy hôm nay, Luyến có nhiều băn khoăn lắm, bởi giáng sinh đến gần mà nàng chưa nghĩ ra một món quà ý nghĩa nào để tặng cho người bạn đời của nàng. Dịp Noel năm nào cũng vậy, cứ vào những ngày đầu của hạ tuần tháng 12, trong trí nàng lại rộ lên hình ảnh của 3 kỷ niệm đẹp : ngày mới quen nhau, lễ cưới, sinh nhật của đứa con.

          Anh Lưu chồng nàng, một người thật thà giản dị thuộc xóm đạo cận kề đang dạy học ở trường Bình Giã. Vì mới vào nghề nên lương tháng của chàng khá khiêm tốn : 2 triệu đồng. Bởi thế, việc chi tiêu của gia đình rất chật vật. Lưu và Luyến quen nhau vào một đêm Noel cách đây đúng 10 năm, chuyện xảy ra thật tình cờ và cũng thật lãng mạn…

          Giáng sinh năm ấy, Luyến cùng em gái dự lễ Noel. Sau khi đã rước Chúa Hài Đồng, hai chị em còn nán lại, mải mê cầu nguyện đến nỗi mọi người khác đã về hết, chỉ còn một thanh niên duy nhất đứng đợi mà thôi. Chàng trai đó tên Lưu, thuộc nhóm thanh niên giữ xe cho xứ. Vì chờ lâu mà chẳng thấy chủ xe đâu, nhóm thanh niên ra về, chỉ còn anh Lưu tình nguyện ở lại trông coi.             

          Trời đã khuya mà còn thêm xui xẻo: xe hon đa của Luyến không chịu nổ máy.

Thôi thì “Thức khuya mới biết đêm dài,

        Đợi lâu mới biết tình ta trao nàng”    

Lưu gởi chiếc xe trái chứng vào nhà xứ, và chở hai chị em Luyến về gia đình nàng. Đó là dịp Lưu quen nàng đầu tiên và cũng là ngày ươm hạt tình yêu của hai người.

          Niềm vui lớn của hai vợ chồng Lưu – Luyến là đứa con gái tên Xuân Hương, tính tình hiền ngoan, chăm học và thương người. Năm nay bé học lớp 3, nhưng đã co những suy nghỉ như người lớn.

Mặc dù bé Xuân Hương đã biết, ba mẹ sẽ cho đi du ngoạn ở vườn sinh thái Cát Tiên sau lễ giáng sinh, nhưng điều đó cũng chưa xóa nhòa được cái ưu tư dấu trong lòng cuả bé.

Xuân Hương nói với mẹ:

– Noel năm này ba mẹ thưởng cho con món quà gì? Vì con đã xuất sắc ở trường và thi giáo lý đạt giỏi.

Chị Luyến đáp:

– Nhiều lắm, một cái bánh bông lan 3 tầng kem to tướng, 1 ông già noel nhồi bông.

– Cám ơn ba mẹ ! Còn ba mẹ tặng nhau thứ gì?

– Mẹ tặng ba 1 bức tượng khắc chạm thánh giá bằng gỗ quý. Ba tặng mẹ 1quyển hồng ân huấn giáo

– Thế ba mẹ sẽ tặng quà gì cho Chúa Hài Đồng?

– Con không thấy sao? Này nhe: Cả nhà sẽ đi lễ mỗi ngày, tĩnh tâm xưng tội, làm hang đá hoành tráng kia kìa.

– Con đã hiểu, nhưng vẫn thấy chưa đủ, con muốn dâng lên chúa 1 việc làm ý nghĩa , một việc làm đặc biệt.

– Đặc biệt gì?

– Thôi con xin phép đươc bí mật  chuyện này, vào đêm noel, con sẽ bật mí món quà. Mẹ hứa cho con được tự do thực hiện món quà đặc biệt này chứ?

– Mẹ cho con toàn ý làm việc điều tốt cả mùa giáng sinh. Được mẹ chiều, bé Xuân Hương vui tươi hẳn lên, và  thương ba mẹ nhiều hơn.

Biết ba mẹ là những người rộng lượng , Xuân Hương còn xin phép được đi học về trễ , để chở  đứa bạn nghèo về nhà vì nó không có xe đạp.

Thời gian dần qua , ngày đại lễ đã đến. Thánh lễ Giáng sinh thật là trang trọng và dạt dào cảm xúc . Gia đình anh Lưu ra về mà còn thấy nuối tiếc . Tại nhà , nhiều món ăn được dọn ra bàn tiệc để thưởng thức , mọi người đang hòa chung với niềm hân hoan đón Noel của nhân loại…

          Khi anh chị Lưu-Luyến và ông bà ngoại chuẩn bị ngồi vào bàn tiệc thì mọi người chợt nhận ra bé Xuân Hương đã vắng nhà 1 lúc rồi. Đang lúc gia đình phân vân thì bé Xuân Hương xuất hiện cùng 1 đứa bé gái khác dáng dấp gầy gò.

Không để ba mẹ bỡ ngỡ lâu, Xuân Hương nói:

– Xin lỗi ông bà, ba mẹ…

– Đây là Vi bạn học của con , ba của bạn làm bảo vệ ở nơi xa , mẹ là công nhân viên tại trường con, nhà của bàn nghèo lắm , nhà bạn là 1 túp lều nằm xa ở cuối làng , ngày nào con cũng chở bạn đi học và về .

Con mời bạn đến đây để chung vui Noel cùng với nhà ta , mẹ bạn mắc ở nhà chăm sóc bà ngoại không đi đâu được.

– Sao con không nói với ba trước ? (anh chị Lưu nói)

– Con xin phép mẹ rồi mà, con muốn làm một món quà đặc biệt để dâng lên Chúa Hài Đồng.

– Đúng vậy, Anh! Em đã hứa cho phép con toàn ý làm những điều tốt trong mùa giáng sinh đó. ( chị Luyến nói)

   Hiểu được ý tốt của bé Xuân Hương , anh chị Lưu, ông bà ngoại vô cùng sướng .Tất cả mọi người cùng quây quần bên bàn tiệc trong niềm vui tràn trề. Xuân Hương và Vi đồng thanh hát : “Đêm đông lãnh lẽo…”Làm cho không khí gia đình trong đêm giáng sinh ấm áp và vui nhộn.

          Trước việc làm đầy ý nghĩa của đứa con gái yêu còn trong tuổi thiếu nhi, anh chị Lưu vô cùng cảm động rơi nước mắt. Quả vậy, không có món quà nào hoàn hảo hơn, đẹp đẽ  hơn cho bằng hành động chia sẻ, giúp đỡ , đón tiếp những người nghèo khổ một cách niềm nở, trong mùa giáng sinh cả.

 

 

 

                                                                                                                                                                            Viết xong ngày 20/12/2011

                                                                                                                                                                       Giang Nam

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời