Bài Vở Cũ Thơ Văn Nghệ

ThuongVeMienTrung VinhAn



Thương Về Miền Trung

Nhấp nhô bao đỉnh núi mờ
Giải mây trắng xoá lững lờ vắt ngang
Trời chiều nhè nhẹ nắng vàng
Cánh đồng xanh thẳm, ngút ngàn núi xa

Xa xa, thấp thoáng xóm nhà
Lùm cây cao thấp gần xa giữa đồng
Đàn chim sải cánh bềnh bồng
Về đâu? chim hỡi, mênh mông giữa trời?

Rừng hoa sim tím bên đồi
Xa xa biển cả mù khơi xanh trời
Sông kia, lác đác bãi bồi
Miền trung sỏi đá, bao đời nắng mưa

Đất cằn, sỏi đá bao mùa
Chân bùn, tay lấm, già nua tuổi đời
Quê em, nghèo lắm anh ơi
Vách tre, ngói đỏ, lâu đời mốc rêu

Thân em tàn tạ tiêu điều
Dầu cho mới lớn, tuổi đời xuân xanh
Chén cơm, mắm muối, bát canh
Ngày qua, tháng cạn, sao đành anh ơi?

Năm canh thức trắng vợi vời
Đám mây vần vũ, biển khơi sóng gầm
Thôi rồi, bão gió ầm ầm
Nhà xiêu, cây đổ, âm thầm khổ đau

Gió to, mưa mãi mưa lâu
Mênh mông, trắng xoá ngập đầu ngọn cây
Nhà trôi đến cuối chân mây
Thân em bé bỏng, ôm cây thét gào

Anh thương? cứu vớt em nao?
Mẹ cha em út, nơi nào? khóc thưong!
Mưa to sóng cuộn chẳng dừng
Nhà tan cửa nát bấy chừng đau thương!

Mây trôi, biển lặng, gió dừng
Làng trên xóm dưới bao cùng khổ đau
Màn trời, chiếu đất cùng nhau
Miền trung chịu đựng bao màu đắng cay

Tiếng rên la khóc lắt lay
Mất cha, mất mẹ, tối ngày mất em
Mất thuyền, mất bạn la rên
Bao giờ em được êm đềm hỡi anh?

Ở nơi phố xá thị thành
Nhà cao, biệt thự, sao đành quên em?
Chăn nhung, gối lụa êm đềm
Trong em, thổn thức? đêm về giấc mơ?

Vĩnh An

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời