(Thương tặng hương hồn : Hoàng Thị Ngọc Lan) Chiều nay mưa tầm tãLan chết ở trong rừngChiều nay mưa tầm tã,Lan trở về hư không. Một cành
Sáng tác
Xứ Portland mùa hè đang vui tớiTiếng tàu bay mệt mỏi tiếng rên laĐưa bao người du hí AtlantaĐang quằn quại bò lê trên phi đạo Atlanta bao tâm hồn đang tớiGã da vàng đất Nghệ
Nghe tin em lấy chồngVào một sáng mùa đôngNgỡ ngàng anh tự hỏiSao! có thật thế không? Nay cầm tấm thiệp hồngEm ơi, em biết không,Nghẹn ngào anh đứng lặngÔi, năm tháng chờ
Duyên gì xui mắc cạnh em Đò đêm ngủ võng cho quên đường dài Duyên gì hương tóc của ai Bay sang để khiến nhớ hoài thầm thương. Nguyễn Ngọc Sáng
Trăng mười sáu Em có biết không em,Mây gió trôi êm đềm,Một chiều nào én bay,Anh vào mộng yêu em. Em có biết không em,Yêu nhung nhớ đắm chìm,Yêu em thầm trộm nhớNên tan
Thuở nhỏ đi xa có xá gìNay thời già cả, chẳng thích điMỏi gối, chồn chân, tay rũ rượiĐổi tính thích trèo, chẳng thích đi. Ngày dăm ba lượt trèo qua núiĐêm
Có ai biết được lúc đêm vềThao thức canh dài, em vẫn ngheMưa tạt rì rào trên mái láEm nhìn ánh chớp loáng qua hè! Lều tranh ướt át lấy gì che?Ngủ tạm trong đêm
Xuân sang non nước tưng bừngHòa cùng vạn vật vui mừng dón xuânÐất trời rộn rã vào xuânMùa xuân Ất Dậu muôn dân thái hoàXuân an xuân thịnh xuân hòaXuân đem
Nhân gian hỡi hãy vui mừng chờ đónHãy sẵn sàng tô điễm nét son tươiHãy mở lòng rộng rãi khắp mọi nơiMưa cứu độ trên cánh đồng nhân loại Đêm mưa rơi
Bể dâu thay đổi thế trần Thị thành tráng lệ, vũ vần mưa trôi Kiếp người sao lắm chơi vơi Lênh đênh biển cả, xe hơi chở vào * Bao năm vật lộn máu đào Tiền đồ cơ nghiệp ai nào có hay Chiến tranh thời cuộc đổi thay Di cư lánh nạn lần hai […]
Mến tặng người mang tên Cô bé BG. Đông đã sang rồi em biết không,Rừng xưa ngơ ngẩn nhớ nắng hồng,Chân trời mây tím khuất bóng nhạn,Góc bể sương mờ hút nhớ
Có phải em là cô thôn nữ ấyMột chiều nào rảo bước đến thành đôRồi từ ấy, quen người đông phố chậtĐể rồi quên – bến vắng – một con đò! Anh vẫn