Sưu Tầm Thơ

DÂN TA ƠI !

Trông người rồi nghĩ đến ta
Mà sao cảm thấy xót xa vô cùng
Nước người hợp lực, anh hùng *
Nước mình mang tiếng “anh khùng”, vô tâm !

Nghe bất bình, cũng lặng câm
Thấy điều gai mắt, âm thầm bỏ đi
Va quệt chỉ bé tí ti
Biến thành lớn chuyện, nhất nhì ăn thua.

Mới đây người ta tranh đua
Giành giựt, hôi của búa xua trên đường
Hốt nhiều bia – quyết không nhường
Khác nào cảnh cướp, coi thường nghĩa nhân !

Trong lòng chẳng chút phân vân
Người ta kéo đến rần rần thật đông
Rơi xuống đường- là của công
Mặc cho tài xế phập phồng van lơn.

Đúng ra tất cả làm ơn
Trả cho khổ chủ, đẹp hơn tranh giành
Đem về uống chẳng ngon lành
Gây hình ảnh xấu trở thành thói hư.

Nếu ta thích sống riêng tư
Mà không cần biết người như thế nào
Nếu sống chỉ vơ vét vào
Ai chết mặc kệ, khác nào thú đâu !!!

Nhân-Lễ-Nghĩa… mất từ lâu
Đã để vô cảm ăn sâu vào người
Đừng để thế giới chê cười
Dân ơi phải sống xinh tươi đậm tình.

BAT – 8/12/2013_ Lm NgXQuang

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời