Một cành mai nở muộn
Lạc lõng giữa mùa hè
Tựa như cô gái quê
Lạc chân lên phố thị
Có bao giờ em nghĩ
Đời người như cánh hoa
Dâng cho đời hương sắc
Để rồi sẽ phôi pha
Nắng vẫn còn là nắng
Mưa vẫn còn là mưa
Em không là em nữa
Anh tiếc mãi : ngày xưa !
Hồ Văn Lành