ĐÓN XUÂN
Nụ mai khuya đã lú chồi
Chao nghiêng én lượn biết đâu mà về?
Xuân đến lòng dạ tái tê!
Buồn vui lẫn lộn đê mê cõi lòng
Nay rồi ngày đã sang đông
Trời se em lạnh ,dòng sông sương mờ.
Xuân về lòng vẫn thẩn thờ
Thương cha nhớ mẹ,ngẩn ngơ tâm tình.
Thương con,nhớ bạn ,thương mình
Đau thương dâu bể chung tình có nhau.
Phương kia?con ở nơi đâu?
Nhớ về quê mẹ có đau đớn lòng?
Thế trần kiếp sống Long đong!
Mưu sinh ngày tháng,đắng lòng tha phương!
Dẫu sao lưu lạc trăm đường!
Cũng về quê mẹ vấn vương,ấm tình.!
Lân Ngọc