Giới trẻ

Dũng sĩ nhí cứu 12 người trong mưa lũ

TT – Dùng ruột xe hơi làm phao, một cậu học sinh lớp 9 cao chưa đến 1,4m đã dũng cảm vật lộn với dòng nước lũ cứu 12 người hàng xóm trong đêm. Đó là bạn Phạm Đức Diệm, lớp 9E Trường THCS Phúc Trạch, xã Phúc Trạch, huyện Bố Trạch, Quảng Bình.

Diệm (thứ tư từ phải sang) cùng bố mẹ và gia đình ông Toan được em cứu sống đêm 4-10 – Ảnh: Phước Tuần

Nhà của Diệm tại thôn 4, Thanh Sen của xã Phúc Trạch. Ngôi làng chỉ có 84 hộ dân nằm lọt thỏm giữa những ngọn núi đá chênh vênh. Đợt lũ vừa qua ngôi làng ngập sâu hoàn toàn trong đêm khuya nhưng cả làng không có chiếc thuyền nhỏ để cứu nạn.

“Trong nhà có đến bảy đứa trẻ, bốn phụ nữ và một ông già do trai tráng đi làm ăn xa. Trong lúc tuyệt vọng cận kề với cái chết, Diệm đã liều mình trong đêm tối cứu cả 12 người gia đình tôi. Không có Diệm có lẽ giờ cả nhà tôi đã chết” – ông Trương Toan xúc động khi nói về hành động cứu người của Diệm.

Ông Phạm Triều – bố Diệm – tự hào khi nhắc đến đứa con trai của mình lăn xả giữa đêm khuya mưa lũ, vật lộn với dòng nước tử thần cứu 12 người của gia đình ông Toan. “Nhìn con trai nhỏ bé đạp chân đẩy chiếc phao đi cứu từng người một, hai vợ chồng tôi gào khóc chỉ mong con cứu được nhiều người và an toàn” – ông Triều ứa nước mắt vì xúc động.

Ấy là đêm kinh hoàng 4-10. Lúc đó trời mưa xối xả, trời tối om, nước lũ dâng cao, Diệm và cả gia đình đang ngồi ở gác gỗ thì bỗng nghe tiếng kêu gào thảm thiết từ phía nhà ông Toan. Khi ấy bố đang đau chân nên không thể bơi qua cứu được, chỉ còn cách trông chờ vào Diệm. “Đừng sợ nha con, cứu người là quan trọng, hãy thật bình tĩnh và cố gắng lên” – ông bố động viên con. Diệm lúc này chỉ phong phanh chiếc quần đùi và manh áo mỏng.

Đẩy ngói, bẻ rui mè để thoát lên mái nhà, buộc tấm gỗ nhỏ chặt vào giữa phao là chiếc ruột xe hơi, Diệm đẩy phao đi. “Khi ấy, bên nhà ông Toan tiếng khóc la hoảng loạn làm em cũng khóc theo, vừa khóc vừa cố quẫy bơi nhanh” – Diệm kể.

Nước càng dâng lên, mưa rả rích khiến tiếng la hét từ phía nhà ông Toan càng náo động. Khoảng cách từ nhà Diệm đến nóc nhà hàng xóm chỉ 40m nhưng do cây cối um tùm, vướng dây điện nên Diệm phải bơi vòng gần 200m mới tiếp cận được. Tay ôm phao, chân quẫy đạp dưới dòng nước buốt lạnh, cây đèn pin đeo vào đầu soi đường, đợt đầu Diễm ôm hai đứa nhỏ 6 tuổi cho ngồi vào tấm ván nhỏ, từ từ bơi đưa về nhà mình. Sức yếu mà dòng nước quá xiết nên Diệm phải hết sức gồng người mới vừa bơi vừa giữ được hướng phao đi.

Phao nhỏ nên mỗi lần Diệm chỉ chuyển được hai người nhỏ hoặc một người lớn. Nguy hiểm nhất là những đứa trẻ ngồi trên phao nhỏ rất dễ lật mà chúng cứ khóc, ngồi không yên, Diệm phải cố gắng ôm chặt để chúng khỏi rơi ra. “Nếu như có dòng nước lật úp phao thì chắc em cũng chẳng biết làm răng nữa” – Diệm nói. Cứ như thế, Diệm miệt mài bơi bảy vòng cứu 12 người. Cuộc giải cứu từ lúc 1g-3g sáng thì hoàn thành, vừa lúc chân tay Diệm cứng cóng. “Nhiều lúc em cũng cảm thấy đuối sức nhưng khi nghe tiếng kêu la em càng cố gắng chọi chân mạnh hơn, nhanh hơn để cứu họ” – Diệm tâm sự.

Hành động cứu người của Diệm mới đây được UBND xã Phúc Trạch khen thưởng và tuyên dương trong toàn dân.

PHƯỚC TUẦN
Nguồn báo tuổi trẻ.

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời