Thơ

Tê Tái

Trăng lặng lẽ ẩn mình sau rặng núi

Như tình ta dấu kín mãi trong lòng

Để hằng đêm ta thao thức nhớ mong

Chẳng dám nói đành ngậm ngùi chua xót.

 

Ta chẳng mong một ngày em hiểu hết

Để tình em sưởi ấm trái tim ta

Em nào biết trái tim ta băng giá

Thôi em về với kẻ đón người đưa.

 

Ta say sưa với mối tình trao gởi

Dẫu biết rằng muôn đời cũng hoài công

Ta đứng lại nghe tê tái trong lòng

Ngày vu quy nhìn em cùng người khác.

 

Hồ Duy Hùng

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời