THÂN MẾN GỞI ÂN
Viết cho Ân vào một sáng trời mưa
Bình Giã sáng nay tự nhiên buồn hiu hắt
Có ai đó vừa ngang nhà – cúi mặt
Như vội vàng né tránh một người quen !
Giọt mưa buồn không làm ướt mái hiên
Mà ướt cả cõi lòng người ở lại
Bao năm rồi mà vẫn còn nhớ mãi
Thuở học trò mình thích ngắm mưa rơi
Cám ơn trời, mình vẫn khỏe – Ân ơi !
Vẫn đủ sức đến trường – ngày hai buổi
Vẫn làm nông – vẫn “trèo đồi, lội suối”
Vẫn vắt cho đời một đôi giọt thơ say !
Lâu lắm rồi bạn sống ở trời Tây
Mình ở lại nơi làng quê Bình Giã
Vừa làm nông, làm giáo viên – vất vả
Thân xác cõi còm, nào có lớn thêm đâu !
Bạn bè xưa giờ bạc hết tóc – râu
Một đôi đứa đã được làm ông nội
Xa nhau lâu – Ân làm sao nhớ nổi
Những dại khờ thuở áo trắng xa xưa !
Sáng nay buồn – Bình Giã trời mưa
Mình nhớ bạn – viết đôi lời tâm sự
Hãy nhớ nhau trong cuộc đời lữ thứ
Để mai này cùng gặp Chúa nha Ân !!!
Thân mến
Hồ Văn Lành