Bài Vở Cũ Thiếu nhi

100Eggs100Children VanBotSuuTam



Tram Trung – Tram Con

Trăm Trứng -Trăm Con

One Hundred Eggs – One Hundred Children

Văn Bột Sưu Tầm

Ngày
xửa ngày xưa… Đã mấy nghìn năm rồi, Kinh-dương-vương, vua nước Xích-quỷ, lấy
Long-nữ là con gái thần Động-đình-hồ. Hai người sinh được một con trai đặt tên
là Sùng-Lãm, hiệu Lạc-long-quân. Lạc-long-quân nòi rồng, thích bơi lội ở dưới
nước, lại rất khỏe mạnh. Lạc-long-quân nối nghiệp cha, cai quản đất Lạc-Việt.

Once upon a time… Thousands
of years ago, Kinh-duong-vuong, King of Xich-quy, married Long-nu, a princess
from Dong-dinh-ho. Because of Long-nu’s origin, their son Sung-Lam, popularly
known as Lac-long-quan, was believed to be descended from the line of the Dragons.
Lac-long-quan had superhuman strength, and he liked to stay near the water.
He succeeded to the throne of his father, and governed the Lac-Viet tribe.

Đất nước Lạc-Việt lúc này còn
hoang vu, nhiều nơi có ma quỷ hiện ra làm hại dân. Ở vùng biển Đông có con cá
lớn, sống đã lâu đời gọi là Ngư-tinh. Ngư-tinh thường há miệng thật lớn nuốt gọn
cả một chiếc thuyền đánh cá cùng nhiều người cùng một lúc. Việc này làm cho dân
ven biển làm nghề đánh cá rất lo sợ.

During that time, the
Lac-Viet tribe was still isolated. Monsters and demons often appeared to harass
people. There was a giant fish called Ngu-tinh, who lived for hundreds of years
in the East Sea. Ngu-tinh always swallowed up big fishing boats when they passed
by his gulf. Thus, the fishermen were very frightened of him.

Được tin này, Lạc-long-quan
đứng trên thuyền lớn, tay cầm cây đinh-ba nhọn, ra biển tìm cách trừ Ngư-tinh.
Gặp con cá quái ác, Lac-long-quân dùng hết sức mạnh, phóng ngọn đinh-ba vào mồm
nó. Ngư-tinh bị đau, cố sức vùng-vẫy làm nước biển bắn tung-tóe. Tiện tay
Lạc-long-quân dùng gươm chặt luôn đầu Ngư-tinh để trừ họa cho dân.

Lac-long-quan heard about
Ngu-tinh’s evil deeds and decided to exterminate him. He commanded his tribesmen
to make a huge boat and went looking for Ngu-tinh. When he saw Ngu-tinh, using
all his might, Lac-long thrust a trident into the giant fish’s mouth. This action
brought great pain to Ngu-tinh and he soon died. Lac-long-quan cut off Ngu-tinh’s
head with his sword. Thus, he had terminated the oppressing force for all the
people in the Coast.

Đến
miền Long-biên lại gặp con cáo chín đuôi, gọi là Hồ-tinh. Con cáo này ban đêm
thường ở trong hang bò ra đi bắt trẻ con về ăn thịt. Lạc-long-quân liền dùng chỉ
ngũ sắc (năm màu) bện lại thành dây thòng-lọng, đem đặt ở cửa hang. Khi Hồ-tinh
bò ra liền bị dây xiết chặt vào cổ. Hồ-tinh vùng-vẫy cố thoát ra không được,
đành chịu chết.

Yet, there was another evil
force threatening the citizens of Long-bien Province. The children there were
often being taken away by Ho-tinh, a wild old fox with nine tails. Ho-tinh lived
in a cave and he came out every night to take children away and ate them. Lac-long-quan
weaved five colors of threads into a big lasso and set up a trap at the entrance
to the cave. When Ho-tinh came out that night, he was trapped; his neck was
stuck in the lasso and he was choked to death.

Rời
Long-biên lên Phong-châu là miền núi, Lạc-long-quân lại gặp một cây thông rất
lớn. Vì đã sống trên một nghìn năm, nên cây thông này đã hóa ra Mộc-tinh. Đêm
tối, Mộc-tinh thường biến hình thành người vào các thôn-xóm, bắt trâu bò, gà vịt
về ăn. Lạc-long-quân dùng rìu thật lớn, tự tay chặt cây. Cây đổ, Mộc-tinh cũng
chết theo.

On the way to the highlands
of Phong-chau, Lac-long-quan was told about the evil stories of Moc-tinh. Moc-tinh
was a tree demon who lived for centuries. At night, Moc-tinh would take a human
form and came to the villager’s farms and wrecked havoc. Lac-long-quan asked
his men to make a big axe. He cut that tree down and Moc-tinh died within the
tree.

Trừ
xong ba loài yêu-quái này, Lạc-long-quân lại dạy dân cách cấy lúa nếp. Lúa chín
gặt về, được đem xay, giã thành gạo. Gạo được đổ vào ống nứa lẫn với nước lã.
Sau lấy lá chuối nút chặt ống nứa lại rồi hơ nướng trên đống lửa. Một lúc sau,
đem chẻ ống nứa ra là sẽ có cơm ăn rất ngon. Cơm nếp nấu theo kiểu này gọi là
cơm lam.

After completely destroying the tree demon,
Lac-long educated his tribe people about agriculture. He taught them how to
sow rice seeds and harvest rice. Rice can be cooked by putting it in a bamboo
tube with some water and broil it over the fire. Then you split the bamboo tube
to get the cooked rice.

Thuyền
đi đánh cá đều được vẽ hai con mắt lớn ở hai bên mũi. Người đi đánh cá lại được
vẽ trên lưng hình một con vật rất hung dữ đang nhe răng, giơ vuốt ra.
Lạc-long-quân bảo rằng làm như thế để khi lặn xuống dưới nước, các con vật khác
e sợ mà không dám tấn-công. Nhờ thế mà dân-chúng khắp nơi đã biết làm ruộng và
đánh cá để sống.

Fishing boats usually had two
big eyes painted on both sides of the anterior end. Fishermen had tattoos with
designs of ferocious animals. Lac-long-quan believed that it was beneficial
to have the tattoo for when the fishermen dive into the water, they would scare
off the other marine animals with their mimicking design.

Lúc
bấy giờ vua Đế-Lai cùng con gái là Âu-cơ từ phương Bắc xuống chơi thăm phương
Nam. Thấy Lạc-long-quân khỏe mạnh lại giỏi bơi lội, Đế-Lai liền gả con gái cho
chàng. Đôi trai tài, gái sắc làm lễ thành hôn. Dân chúng trong vùng rất vui
mừng. Họ nhảy, múa, ca hát để chúc mừng cặp vợ chồng trẻ. Cuộc vui chơi kéo dài
tới ba ngày…

At that time, De-Lai, King
of another northern tribe made a trip to the South. He liked Lac-long-quan very
much and arranged a marriage between Lac-long-quan and his daughter, Au-co.
The groom was a talented man; the bride was a beautiful lady. They were a well-assorted
couple. People in the tribe were very happy. They feasted for months.

Lạc-long-quân
lấy Âu-cơ được một năm thì có mang (có bầu). Đến ngày sinh, dân chúng kéo đến
nhà Lạc-long-quân làm giúp. Người đun nước, người may áo, may tã (lót). Nhưng
khi bà đỡ đem ở phòng ra thì chỉ là một bọc lớn chứ không phải là em bé.

Au-co got pregnant after one
year. The tribes people gathered up to help Au-co prepare for the birth: some
boiled water, others sewed clothes or diapers. But Au-co only gave birth to
a big membranous sac instead of a baby.

Cái
bọc ấy cứ lớn dần… lớn dần. Bảy ngày sau thì bọc tự nhiên nứt ra thành một
trăm trứng. Tiếp theo đó mỗi trứng nở thành một chú bé trai rất xinh đẹp. Lạ
nhất là một trăm chú bé trai này đã biết đi ngay và chạy lại bên mẹ.

The sac then became bigger
and bigger. On the seventh day, it suddenly burst; inside there were one hundred
eggs. Each egg hatched into a little boy. The boys stood up and ran to their
mother.

Âu-cơ
và Lạc-long-quân đêm ngày săn sóc cho một đàn một trăm con mà không biết mệt.
Dân chúng trong vùng thay nhau đem trái cây và cơm lam đến cho lũ trẻ. Chúng hay
ăn, chóng lớn như thổi. Chẳng mấy chốc, một trăm chú bé đó lớn bằng cha.

Au-co and Lac-long-quan spent
days and nights taking care of their one hundred children. The tribes people
often brought fruits and rice to the boys. The boys ate a lot and grew up very
quickly. After a short period of time, they were as tall as their father.

Tuy
đã có vợ con nhưng Lạc-long-quân lúc này thường vắng nhà luôn. Chàng hay xuống
thủy cung (cung điện ở dưới nước) để thăm mẹ là Long nữ. Âu-cơ ở nhà mãi cũng
buồn. Nàng thường trách chồng là không để ý săn sóc các con.

Even though Lac-long-quan had a family of his own, he missed
the Coast very much. He often went to visit his mother Long-nu. Au-co was sad
because she thought her husband was not paying attention to their children.

Lạc-long-quân
nói: “Ta thuộc nòi giống rồng, thích ở dưới nước, còn nàng thuộc giống tiên nên
thích ở trên cạn. Như vậy không thể ở với nhau lâu được. Bây giờ ta chia nhau,
nàng đem 50 con lên núi, ta đem 50 con xuống biển là tốt cả.”

Lac-long-quan said: “I am from the Dragon line. I like to
dwell in the Coast. You are from the Fairy line; you like to be on highlands.
Therefore we cannot live together. It is better that we separate now. You take
fifty children to the highlands and I take fifty children to the Coast.”

Từ
đó, Lạc-long-quân và Âu-cơ chia tay nhau, kẻ lên sinh sống ở miền rừng núi,
người xuống miền ven biển để làm ăn, thành ra Tổ-tiên giống Lạc-Việt. Người con
trưởng ở lại Phong-châu, làm vua đất Văn-lang tức là Hùng-Vương. Do đó, người
Việt đều là con rồng cháu tiên.

Since then, Lac-long-quan and Au-co separated; one went to the
highlands and the other went to the Coast. The children of Lac-long-quan and
Au-co were the ancestors of Lac-Viet. That’s why Vietnamese call themselves
“Dragon and Fairy descendants.”

* * * * *
TRĂM CON LẠC VIỆT

– THE END –

Ban Biên Tập

https://binhgia.net BÌNH GIẢ - Quê Hương Yêu Dấu
Follow Me:

Trả lời