Xuân sang non nước tưng bừngHòa cùng vạn vật vui mừng dón xuânÐất trời rộn rã vào xuânMùa xuân Ất Dậu muôn dân thái hoàXuân
Thơ
Nhân gian hỡi hãy vui mừng chờ đónHãy sẵn sàng tô điễm nét son tươiHãy mở lòng rộng rãi khắp mọi nơiMưa cứu độ trên cánh đồng nhân loại Đêm mưa rơi
Bể dâu thay đổi thế trần Thị thành tráng lệ, vũ vần mưa trôi Kiếp người sao lắm chơi vơi Lênh đênh biển cả, xe hơi chở vào * Bao năm vật lộn máu đào Tiền đồ cơ nghiệp ai nào có hay Chiến tranh thời cuộc đổi thay Di cư lánh nạn lần hai […]
Mến tặng người mang tên Cô bé BG. Đông đã sang rồi em biết không,Rừng xưa ngơ ngẩn nhớ nắng hồng,Chân trời mây tím khuất bóng nhạn,Góc bể sương mờ hút nhớ
Thuở nhỏ đi xa có xá gìNay thời già cả, chẳng thích điMỏi gối, chồn chân, tay rũ rượiĐổi tính thích trèo, chẳng thích đi. Ngày dăm ba lượt trèo qua núiĐêm
Có phải em là cô thôn nữ ấyMột chiều nào rảo bước đến thành đôRồi từ ấy, quen người đông phố chậtĐể rồi quên – bến vắng – một con đò! Anh vẫn
Vũ Hồng Nhàn (Sưu Tầm) Bài thơ này anh viết tặng emLà bài thơ anh kể về đôi dépKhi nổi nhớ trong lòng da diếtNhững vật tầm thường cũng viết thành thơ Hai chiếc dép kia
Đôi khi giữa buổi hoàng hônBên giòng sông nhỏ chợt hồn xanh xaoChiều buông mây tím nghẹn ngàoHồn vương vương lịm biết bao nỗi niềmChuông chiều vọng tới buồn thêmGiòng
Đưa tay hứng giọt sương rơi,Lặng thầm ta đứng trên đồi Mộng MơĐể sương ướt đẫm trang thơCho hồn thi sĩ ngẩn ngơ với đời.Đồi bao nhiêu tuổi đồi ơi Mà sao
Tiễn biệt người yêu đi lấy chồng Anh về cô độc giữa phòng không Sương canh thấm ướt bờ mi mắt Gió lạnh từng cơn chạnh buốt lòng Thuở ấy mới yêu em bảo tôi Chúng mình xứng lứa lại vừa đôi Trăm năm đầu bạc thề non nước Nguyện sống bên nhau đến trọn […]
Một cành mai nở muộnLạc lõng giữa mùa hèTựa như cô gái quêLạc chân lên phố thị Có bao giờ em nghĩĐời người như cánh hoaDâng cho đời hương sắcĐể rồi
Hang đá. Đồng không sương lạnh-giá, Tháng ngày vẫn trôi qua, Nào đâu ai có biết, Đấng-Cứu-Tinh chọn : nhà. Trong đêm Ngài sinh ra. Máng cỏ. Rơm phủ đầy thân gỗ, Năm tháng qua rã-rời, Nào đâu ai có biết, Một sớm chiều hoá: nôi, Tạm náu con Chúa Trời. Mục-đồng. Lê bước chiều […]